Tôi đã có trải nghiệm cùng hơn 6 vạn người Brazil xem trận khai mạc. Tôi cũng đã sống trong không khí náo nhiệt của bóng đá và âm nhạc ở Fan Fest tại Sao Paulo. Và ngay ngày đầu tiên đặt chân đến Rio de Janeiro, chúng tôi đã có dịp vào bar cỏ để thưởng thức trận đấu giữa TBN và Hà Lan.
Khác với những “bar xịn”, đi “bar cỏ” không phải trả tiền vé vào cửa, giúp bạn tiết kiệm được khoảng 100 reais (1 triệu đồng). Bạn cũng chỉ cần gọi 1 chai bia (giá tầm 20-30 reais) là có thể ngồi xem cả trận đấu. Chúng tôi chọn quán bar Cobal do Leblon, gần sân nhà của CLB Flamengo. Lúc chúng tôi đến, trận đấu đã bắt đầu được 10 phút và trong bar có khoảng 200-300 người, chủ yếu là thanh niên.
Khác trên sân, trong bar thường không phân biệt CĐV của đội nào, cổ vũ ai, cứ vào ngồi là thành anh em hết. Nhóm fan của TBN đến là ồn ào, hò hét ầm ĩ khi Alonso ghi bàn. Bóng vào, bia vào, họ còn cao hứng ôm nhau nhảy múa tung trời dù không gian trong bar khá nhỏ hẹp. Anh bạn ngồi cùng bàn, Rafael chia sẻ: “Chúng tôi thích đi xem đá bóng ở bar cỏ hơn. Vào sân thì rất tốn tiền và nói thật là khó mua vé. Ra Fan Fest cũng hay nhưng đông quá và hơi lộm nhộm. Ở đây ít người hơn, thưởng thức trận đấu chất lượng hơn vì còn nói chuyện được, còn tập trung được để xem trận đấu chứ ở Fan Fest thì chỉ có uống và hét. Thói quen của người Rio là vừa cầm bia vừa xem bóng đá. Cái này thì ở bar có cả”.
Trong giờ nghỉ giữa 2 hiệp, tivi được tắt, nhường sân khấu cho tiếng nhạc sôi động. Bàn ghế được dẹp hết sang một bên để lấy đất cho những CĐV nhảy nhót, cực kỳ xôm tụ. Bên ngoài cửa, ông chủ quán bar bắt đầu làm món thịt nướng picanha nổi tiếng của Brazil. Giá bán cũng rất phải chăng, chỉ khoảng 10 reais cho một xiên thịt nướng và được phục vụ ngay tại bar.
Đi bar cỏ ở Brazil cũng là cơ hội tốt để kiếm… bạn tình, như anh bạn Rafael của chúng tôi chẳng hạn. Số là có một CĐV nữ người Brazil cũng vào bar xem đá bóng. Cô này đi một mình. Rafael mang chai bia ra làm quen. Chẳng hiểu cậu ta nói những gì mà khoảng 15 phút trước khi hết trận đã thấy 2 người quấn lấy nhau, ôm hôn nóng bỏng, quên luôn cả nhiệm vụ chính là xem đá bóng. Họ cứ thế cho đến khi hết trận. Khi ra về, Rafael kéo tay cô bạn chào tạm biệt chúng tôi và hẹn gặp lại ở trận đấu giữa Argentina và Bosnia. Bãi đáp của Rafael cùng bạn gái có thể là khách sạn.
Bóng đá có cái ma lực kỳ diệu như thế đấy! Nhờ nó mà anh bạn Rafael vừa được uống bia, xem đá bóng, nhảy nhót tung trời, mà có thêm cả hàng “xách tay” khi rời khỏi “bar cỏ” nữa!