Thực tế, nhà cầm quân người Hàn Quốc đã điền tên những cầu thủ tốt và phù hợp cho sơ đồ 3-4-3 vào đội hình xuất phát trước U23 Palestine. Tuy nhiên, Công Phượng đã không đá chính dù anh vốn xuất hiện trong cả 4 trận đấu của U23 Việt Nam trước đó dưới thời thầy Park.
Nhiều ý kiến cho rằng, Công Phượng chưa đạt được thể trạng tốt nhất sau khi bị gập cổ chân trái ở buổi tập cách đây 1 tuần. Việc sử dụng anh với cường độ cao ở sát thời điểm diễn ra giải đấu có thể sẽ là mạo hiểm với chính cầu thủ này lẫn U23 Việt Nam. Vì vậy HLV Park Hang-seo đã quyết định chỉ đưa anh vào sân ở 15 phút cuối.
Lý do đấy là đúng, nhưng chưa đủ. Thực tế thì nhờ cơ địa tốt của mình, tiền đạo 22 tuổi này đã sớm tham gia tập luyện và thi đấu đối kháng bình thường với các đồng đội cách đây vài hôm. Đó cũng có nghĩa rằng, vấn đề thể trạng chưa phải là nguyên nhân duy nhất khiến anh vắng mặt trong đội hình chính của U23 Việt Nam.
Có thể chỉ ra thêm hai lý do để thầy Park lần đầu tiên sử dụng Công Phượng trong vai trò dự bị. Thứ nhất, ông dường như không muốn bung ra hết sức mạnh của U23 Việt Nam. Dù đây là một trận đấu kín, song nhà cầm quân 60 tuổi vẫn cẩn thận tránh mọi sự dò xét từ các đối thủ, nhất là khi U23 Hàn Quốc sẵn sàng cử các trinh sát “do thám” U23 Việt Nam bằng mọi cách. Bên cạnh đó, khi bộ ba chủ công là Công Phượng, Văn Toàn và Quang Hải đã vận hành trơn tru ở những trận đấu trước thì HLV Park Hang-seo quyết định thử tách họ ra để xem năng lực cùng như ưu nhược điểm của mỗi cá nhân.
Thứ hai, thầy Park cũng muốn trao cơ hội cho Đức Chinh, người được xem là phương án B khi Công Phượng không thể thi đấu. Ở trận này, tiền đạo người Phú Thọ cũng đã chứng minh phép thử và niềm tin mà ông thầy Hàn Quốc trao cho mình là đúng đắn. Một bàn thắng, một cơ hội nguy hiểm cùng sự ăn ý với các đồng đội xung quanh là lời khẳng định của Đức Chinh trong mắt BHL của U23 Việt Nam.