Người ta luôn đòi hỏi thật nhiều ở bóng đá nước nhà. Đó là đòi hỏi chính đáng, bởi dù có thế nào thì nền bóng đá phải hướng lên phía trước, hoàn thiện nhằm đáp ứng kỳ vọng của xã hội. Thậm chí, có những thời điểm bóng đá phải là lực lượng tiên phong, phải là nơi mà mỗi thành viên phải thể hiện được khát vọng thay đổi, dám mơ những giấc mơ lớn.
Bóng đá là nơi mọi người thực hiện khát vọng của mình. Nhưng, bóng đá cũng là chỗ mà tất cả phải đối mặt với thực tế, với ngay cả giấc mơ của mình. Đồng hành cùng bóng đá. Trăn trở cùng bóng đá. Và chia sẻ với những khó khăn, thách thức và giới hạn mà người làm bóng đá đang phải đối diện là cơ hội để thúc đẩy sự phát triển.
Nhắc đến điều này là bởi, để có một ngày về đích kịch tính, cả nền bóng đá phải gồng mình. Thậm chí, trong thành công chung, nhà tổ chức phải đặc biệt trân trọng những cố gắng, hy sinh của các đội bóng. Họ đã trải qua một mùa giải dài kỷ lục do các ĐTQG thường xuyên phải làm nhiệm vụ quốc tế. Và thêm một tháng phải duy trì hoạt động, các đội bóng phải tiêu tốn nhiều tỷ đồng trong bối cảnh bản thân không hề dư dả về tài chính. Thế mới nói, sự hy sinh thậm lặng và thiết thực ý nghĩa hơn rất nhiều những lời có cánh, hoặc sự chỉ trích thường trực nhưng không mang đến điều gì cho nền bóng đá.
V.League cần phải làm gì để có một giải đấu tốt hơn? Có rất nhiều việc phải làm, nhiều cái đích phải hướng tới. Nhưng ngay lúc này, điều mà các đội bóng, BTC giải cần phải làm ngay là phải tổ chức một buổi tổng kết thật thẳng thắn, chất lượng và dựng xây. Bởi, nói cho cùng, tương lai của bóng đá phải thuộc về những người làm bóng đá vốn ngày đêm lăn lộn, hao tổn thời gian, tiền bạc và trí tuệ cho sự nghiệp chung.