Ít người biết rằng, ngoài đời, HLV Phùng Thanh Phương và đàn anh Phan Thanh Hùng vô cùng thân thiết. Hơn một lần, ông Hùng được mời gọi về dẫn dắt Sài Gòn FC nhưng cái duyên chưa đến. Thế nhưng, những người anh em thân thiết vốn có thể trải lòng với nhau mọi chuyện lại phải đối đầu với nhau trong bối cảnh không mong muốn.
Cuối cùng thì trận cầu của những người cùng khổ đã khép lại với chiến thắng thuộc về SHB Đà Nẵng. Họ đã an toàn và ngược lại, đối thủ Sài Gòn FC bị đẩy xuống vực thẳm thất vọng và bế tắc. Ai đó đã tiếc cho Sài Gòn FC khi từng là một tập thể gắn kết, khó bị đánh bại. Nhưng trách cứ, tiếc nuối không thể giúp họ vượt qua bi kịch đang có. Thầy trò ông Phùng Thanh Phương hiểu điều đó và hơn ai hết, họ mong mỏi một điều thần kỳ ở cuối mùa giải này. Rằng, họ sẽ trụ hạng bằng một kịch bản diệu vợi nào đó và một sự đổi thay mang tính tích cực sẽ đến với đội bóng. Nhưng trước khi giấc mơ ấy thành hiện thực thì không còn cách nào khác, Sài Gòn FC phải quên hiện tại khó khăn và chiến đấu cho những điều mà không ai dám nghĩ đến lúc này.
Sài Gòn FC đang ở những ngày lạc lối. Nhưng cũng trong tối qua, một đối thủ của họ đã đã rơi lệ vì hạnh phúc, đã sung sướng đến tột cùng khi giành được 1 điểm ở Lạch Tray. Đối thủ ấy chính là Hồng Lĩnh Hà Tĩnh, đội bóng cũng đang vật lộn với mục tiêu trụ hạng lại phải gặp đội chủ nhà có phong độ cực cao cùng khát vọng vô địch rực cháy. Khác với Sài Gòn FC, HL Hà Tĩnh dù khủng hoảng nhưng không đánh mất niềm tin vào tương lai. Hay nói đúng hơn, họ không hoang mang như đoàn quân của ông Phùng Thanh Phương và đó chính là cơ sở để tìm kiếm một kết quả thuận lợi trước Hải Phòng thời điểm hiện tại.
Bóng đá vốn có thừa sự khắc nghiệt. Nhưng bóng đá minh bạch và hấp dẫn cũng vì sự khắc nghiệt. Và thế nào thì người trong cuộc vẫn phải đối diện với thực tế ấy. Đối diện để tìm cách vượt qua chứ không phải hoảng loạn để đánh mất cơ hội của mình.