Từ vị thế của người kiến tạo lịch sử khi đưa U20 Việt Nam dự U20 World Cup, cuối cùng, ông Hoàng Anh Tuấn đã phải cay đắng ra đi. Thất bại trước U18 Campuchia là giọt nước tràn ly khiến ông Hoàng Anh Tuấn quyết định dừng lại như cách thể hiện trách nhiệm và sự tự trọng của mình. Nhưng công bằng mà nói, không thể đổ mọi trách nhiệm lên HLV này bởi bóng đá, đặc biệt là bóng đá trẻ không phải là phép cộng số học. Rõ ràng là sau lứa Công Phượng, Quang Hải, bóng đá Việt Nam đang thiếu những cầu thủ thuộc diện “đặc sản” có thể xoay chuyển cục diện.
Thành công và thất bại trong bóng đá đôi khi rất mong manh. Một công thần có thể biến thành tội đồ sau một trận đấu. Sự nghiệt ngã muôn thủa ấy là điều mà bất cứ người làm nghề nào cũng phải chấp nhận. Chỉ có điều, sau mỗi cú ngã, mỗi HLV, mỗi cầu thủ, mỗi nền bóng đá sẽ ứng xử như thế nào, hành động ra sao để sớm trở lại với đường ray chiến thắng.
Từ sự nghiệt ngã mà ông thầy của tuyển trẻ phải nếm trải người ta nghĩ đến cuộc khủng hoảng ngày một trầm trọng ở HAGL. Một đội bóng có rất nhiều ngôi sao đường thời. Một đội bóng là niềm tự hào, nguồn cổ vũ cho công tác đào tạo trẻ. Một đội bóng là rường cột của ĐTQG. Đội bóng ấy đang bị đẩy vào cuộc chiến trụ hạng vốn đầy rủi ro. Đó không phải là cơn ác mộng. Đó là sự thật. Sự thật khắc nghiệt mà ngay lúc này, những người yêu mến HAGL phải chấp nhận.
Bạn không thể sống chỉ với danh tiếng bản thân. Muốn tồn tại, bạn phải chiến đấu và chiến thắng. Việc HAGL lâm vào khủng hoảng là điều ít ai ngờ tới bởi với nền tảng đang có, họ xứng đang có mặt ở cuộc đua đến ngôi vô địch. Nhưng nghiệt ngã của cuộc chơi và cả những vấn đề nội tại khiến đội bóng được ái mộ bậc nhất Việt Nam lâm vào hoàn cảnh trớ trêu là phải đốt đuốc tìm vé trụ hạng.