Đại ý của ông Chỉnh: Các cầu thủ đóng vai trò quyết định trong việc giữ ghế của HLV. Thực tế ngày trước, rất nhiều nhà cầm quân phải chịu cảnh thất nghiệp sau một sáng thức giấc vì bị học trò… bẻ ghế.
Nhắc chuyện cũ để nói đến chuyện nóng ở V.League 2018 khi FLC.TH quyết định không đăng ký thi đấu cho 4 trụ cột ở giai đoạn 2. Đã có những tranh cãi và câu chuyện bên lề xung quanh việc đội bóng xứ Thanh không sử dụng công thần.
Lãnh đạo đội và HLV Nguyễn Đức Thắng của FLC.TH nói rằng, những cầu thủ bị gạch tên không đáp ứng được chuyên môn nên phải nhường chỗ cho người khác. Lại có thông tin họ không “hợp cạ” với HLV nên chẳng thể đi chung một con thuyền và ngồi cùng một chiến tuyến…
Thật giả, đúng sai có lẽ chỉ người trong cuộc mới biết. Còn về thông tin đơn thuần, người ta thấy FLC.TH đã và đang thực hiện rất tốt câu chuyện “quyền lực tập trung”. Đấy là chuyện mà người tiền nhiệm của HLV Nguyễn Đức Thắng, ông Marian Mihail đã không có được, dẫn đến việc bị FLC.TH sa thải sau 8 trận đấu.
Ở V.League dù có những zích zắc nhưng xu thế “quyền lực tập trung” vào tay HLV trưởng thực sự đang hiện hữu. FLC.TH đã ít nhiều cho thấy sự đổi thay về cán cân quyền lực sau những cú trượt dốc không phanh. Nói cách khác, chuyện “ghế HLV có 4 chân thì cầu thủ nắm 3 chân” có thể… xưa rồi.
FLC.TH hẳn có cái lý khi để những cầu thủ mà họ từng xem là quan trọng ngồi ngoài cuộc chơi. Dẫu vậy, họ cần phải nhớ, ở một nền bóng đá đặc thù, nếu sử dụng công năng “bàn tay sắt” trong phòng thay đồ đôi khi lại không phát huy được hiệu quả.
Rõ ràng, HLV Đức Thắng đã và đang được hậu thuẫn, thậm chí nắn lại con đường để giúp đội bóng xứ Thanh thoát khỏi cảnh “nhà giàu cũng khóc”. Nhưng thành bại thế nào thì cần phải hậu xét.