U20 Việt Nam đã kết thúc câu chuyện cổ tích ngọt ngào mang tên World Cup. Những hẹn hò từ đây khép lại. Có một nỗi buồn nơi thẳm sâu trái tim hàng triệu NHM. Nhưng, thất vọng thì không. Những tiếc nuối bởi chúng ta có thể làm tốt hơn là có thật. Nhưng, nước mắt không hề rơi ở thiên đường World Cup và cả ở Việt Nam, nơi hàng triệu trái tim luôn cùng chung nhịp đập với U20 Việt Nam.
Các nhà chuyên môn sẽ phân tích về đấu pháp, về những gì đã diễn ra trên sân. Các nhà kinh doanh thì nghĩ đến một dự án lớn không trọn vẹn. Nhưng, với những người yêu bóng đá, sự kết thúc không mang đến niềm đau dù giấc mơ của chúng ta luôn bùng cháy. Lần đầu tiên chúng ta không khóc khi đội nhà bị loại. Lần đầu tiên hàng vạn người Việt xa xứ được tự hào ngân vang hai tiếng Việt Nam đầy kiêu hãnh.
NHM tự hào về U20 Việt Nam
Và cũng lần đầu tiên, chúng ta thực sự trở thành những ngôi sao của World Cup. Hãy nhìn cách các đạo diễn hình của FIFA dành tối đa thời lượng cho bên thua cuộc chứ không phải là người chiến thắng khi trận đấu kết thúc để thấy, ấn tượng về U20 Việt Nam, về giá trị Việt Nam thật lớn.
Chúng ta đến với World Cup bằng một giấc mơ của một tân binh. Chúng ta lạ lẫm ở đấu trường lớn. Nhưng rõ ràng, ngay cả khi U20 Việt Nam phải trở về nhà thì họ vẫn không phải là những người thua cuộc. Với hàng triệu người yêu bóng đá, thầy trò ông Hoàng Anh Tuấn thực sự là những người hùng. Những người hùng đã biết vượt qua giới hạn bản thân và tạo ra ấn tượng đặc biệt cho bóng đá Việt Nam, cho Tổ quốc Việt Nam.
U20 Việt Nam, thôi, về nhà đi những người hùng chưa thể thắng! Và xin được khép lại bài viết này bằng những ca từ trong bài hát “Như một lời chia tay” của cố nhạc sỹ Trịnh Công Sơn:
“Những hẹn hò từ nay khép lại
Thân nhẹ nhàng như mây
Chút nắng vàng giờ đây cũng vội
Khép lại từng đêm vui”...