Trong vai trò bình luận viên cho tờ The Times, cựu HLV M.U David Moyes lưu ý: Đức chỉ mới bắt đầu nhấn ga chiếc Mercedes trong tay Joachim Loew. Nghĩa là ở các trận đấu tới, Đức sẽ còn đáng sợ hơn nữa. Theo Moyes, ít nhất Đức cũng phải vào đến bán kết EURO, và sẽ không có gì ngạc nhiên nếu Mannschaft trở thành nhà vô địch châu Âu.
Điều đáng sợ của Đức là không phải ai cũng thấy những điểm mạnh của đội bóng này. Có những điều Mannschaft chưa thực hiện, nhưng đối thủ đã sợ hãi, hoang mang. Đức luôn tìm được một kẽ hở để khai thác, và đối phương thường không đủ người để bao kín hết mọi khoảng trống bị lộ ra.
Nói cách khác, triết lý bóng đá của Đức hiện nay giống tiqui-taca của Barcelona và ĐT Tây Ban Nha ở chỗ cùng dùng sự nhịp nhàng, khoa học, tốc độ chuyền bóng để đặt đối thủ vào thế khó: 1 chống 2; 2 chống 3; 3 chống 4. Lúc nào Đức cũng hơn người ở những tình huống đối kháng, khi đối thủ tập trung người phong tỏa một cầu thủ Đức hay một nhóm cầu thủ Đức, thì sẽ có người của Đức ở vị trí trống trải để ghi bàn. Ví dụ như 2 bàn thắng của Boateng và Draxler vào lưới Slovakia.
Đó gần như là những tình huống Slovakia lực bất tòng tâm. Slovakia phải chọn giải pháp phòng ngự tốt nhất, nhưng khi đó vẫn để lộ rủi ro thấp nhất là để cho Draxler và Boateng thoải mái dứt điểm trong tư thế không có người kèm. Ở 3 trận vòng bảng, Đức dứt điểm tồi nên mới ghi tổng cộng 3 bàn sau 3 trận. Đến giai đoạn knock-out, khi Loew bắt đầu lộ bài, Đức lập tức đặt đối thủ vào thế… hoang mang style.
Kroos khiêu vũ với trái bóng, như nhạc trưởng chỉ huy cả một dàn nhạc tài ba mang tên Mannschaft. Các vũ công Oezil, Mueller, Draxler, Khedira, Gomez tuân theo sự chỉ huy được lập trình một cách chính xác gần như tuyệt đối theo đúng phong cách Đức của nhạc trưởng Kroos. Người Đức chơi theo sơ đồ mà Moyes nói rằng không giống ai cả, và cũng không ai bắt chước được cả: 2-2-2-2-2.
Tầng tầng lớp lớp, Đức phủ kín người, khiến đối thủ ngợp thở không biết làm thế nào thoát khỏi thiên la địa võng. Ở hàng thủ 4 người, hai trung vệ Boateng và Hummels sẵn sàng dâng cao chuyền dài tạo đột biến từ công sang thủ chỉ trong tích tắc. Khedira và Kroos chơi thấp nhất ở hàng tiền vệ, phía trên là Oezil và Draxler, trên cùng là Mueller và Gomez. Đức sẽ còn đáng sợ hơn nữa khi Mueller phá dớp chưa ghi bàn ở EURO 2016, còn Gomez ngày càng tự tin hơn sau khi ghi bàn 2 trận liên tiếp.
Đức là một cỗ máy vận hành không ngừng. Các cầu thủ di chuyển liên tục, chọn vị trí hợp lý nên khi có bóng, Đức có rất nhiều phương án triển khai tấn công, hoặc kéo dãn đội hình đối phương tìm khe hở khoét vào. Khi đối thủ dàn người chặn đứng phương án A, sẽ lập tức có phương án B, C, D, E… Những gì chúng ta thấy trên sân chỉ là một trong số vô vàn phương án chiến thuật mà Đức có thể tung ra trước mỗi đối thủ.
Đá với Đức một trận có cảm giác như ngộp thở suốt 90 phút, đội trưởng Marek Hamsik của Slovakia nói vậy. Slovakia thấy rõ Đức lợi hại như thế nào, còn Hamsik thấy rằng Đức còn lợi hại hơn với những gì có sẵn mà chưa sử dụng. Chính đó mới là điều đáng sợ nhất của Mannschaft.