Sáu cái tên đó gồm Marcelo Bielsa (Lille), Leonardo Jardim (Monaco), Claudio Ranieri (Nantes), Lucien Favre (Nice), Unai Emery (PSG) và Oscar Garcia (St.Etienne). Điểm chung giữa họ là đẳng cấp đã được thừa nhận. Tên tuổi của Ranieri, Emery và Bielsa thì khỏi bàn. Jardim và Favre đã đẩy Monaco và Nice lên tầm cao mới. Trong khi, Oscar Garcia từng vô địch Áo cùng Red Bull Salzburg.
Cần biết rằng kể từ đầu thế kỷ 21, chưa mùa giải nào khởi tranh với nhiều hơn 3 HLV ngoại. Không đông về lượng nhưng tinh về chất. Điển hình như Ligue 1 mùa trước, Top 3 chung cuộc đều được dẫn dắt bởi các HLV nước ngoài (Jardim, Emery, Favre). Hiện tượng đó cũng từng xuất hiện ở mùa giải 2006/07 và 2008/09. Có thể nói, “HLV ngoại” ở Ligue 1 là một khái niệm trên tầm HLV nội.
Chính quan điểm đó khiến các đội bóng có xu hướng đi tìm HLV bên ngoài biên giới nước Pháp. Bernard Caiazzo, chủ tịch St.Etienne, bỏ qua các HLV trong nước khi tìm người thế chỗ Christophe Galtier. “Chúng ta đang thiếu hụt trầm trọng các HLV người Pháp ở đẳng cấp quốc tế. Liệu còn ai ngoài Zidane, Wenger và Puel? Vấn đề của các HLV người Pháp, theo tôi là sự cổ hủ, họ mang nặng tư tưởng thận trọng trong chiến thuật”, Caiazzo phát biểu trên báo Le Parisien.
HLV Claudio Ranieri
Cuối cùng, Caiazzo tìm được Oscar Garcia, người từng kinh qua nhiều môi trường bóng đá từ Tây Ban Nha, Israel, Anh, Áo. Kinh nghiệm, sự đa dạng về mặt chiến thuật và vốn liếng căn bản của một HLV từng dẫn dắt đội trẻ Barca là những điểm mạnh của vị HLV người Tây Ban Nha mà St.Etienne không tìm thấy ở các HLV nội. Cán cân nội ngoại đang nghiêng rõ về phía những Ranieri, Emery, Jardim, Lucien Favre. Và khả năng rất cao mùa giải 2017/18, Top 3 lại né tránh các HLV người Pháp.
Nói vậy không có nghĩa các HLV người Pháp kém tài. Vẫn còn đó Bruno Genesio với công cuộc trẻ hóa ở Lyon, Rudi Garcia và tham vọng cùng Marseille hay “bố già” Christian Gourcuff ở Rennes. Họ nằm trong số những HLV người Pháp tài năng nhất tại Ligue 1 thời điểm này. Song đặt cạnh Bielsa, Ranieri hay Emery, họ vẫn thua về tầm vóc. Một đội bóng giàu tham vọng cần một HLV đủ tài và tầm để làm chủ phòng thay đồ. Tên tuổi và uy tín của các HLV hơn hẳn “hàng nội” về điều này.
Quan trọng nhất, các HLV ngoại mang đến tư tưởng bóng đá mới mẻ. Monaco đã chơi thứ bóng đá đầy tốc độ mà Jardim dày công gây dựng suốt 3 năm qua, bao gồm cả việc uốn nắn từng động tác kỹ thuật của Martial, Mbappe. Mùa trước, Nantes của Sergio Conceicao cũng đem đến làn gió mới cho Ligue 1 bằng lối đá kỷ luật nhưng không hề nhàm chán. Và hãy chờ đợi phong cách Bielsa sẽ biến Lille thành đội bóng khó lường, hoặc Nantes có thể trở thành một “Leicester của Ligue 1” dưới bàn tay nhào nặn của Ranieri? Cá tính là đặc điểm nổi trội của các HLV ngoại ở Ligue 1 lúc này, bên cạnh sự nhàn nhạt một màu của những Jocelyn Gourvennec, Pascal Dupraz, Antoine Kombouare.
Ligue 1 được lợi nhiều hơn hại với sự đổ bộ của các HLV ngoại. Họ mang đến những tư tưởng bóng đá cách tân, tạo ra sức cạnh tranh mạnh mẽ và cũng là tấm gương để các HLV nội học hỏi.