Nền móng Italia
Từng nằm dưới sự cai trị của nhà Grimaldi trong thế kỷ 15 và Benito Mussolini thế kỷ 20, Monaco luôn có những tính trạng đặc biệt của người Italia. Đó không chỉ là về kiến trúc, mà còn là cả ngôn ngữ. Bên cạnh tiếng Pháp và thổ ngữ Monaco, tiếng Italia được sử dụng rộng rãi trong cộng đồng người Italia đang sống rất đông tại thành phố này (chiếm 18,7% dân số).
Bóng đá tại Monaco cũng là tấm gương phản ánh gương mặt của xứ sở mỳ ống. Trước khi trở thành hiện tượng của mùa giải này, Monaco đã leo lên Ligue 1 từ Ligue 2 bằng bàn tay của một nhà cầm quân người Italia, đó là Claudio Ranieri. Đội bóng Công quốc đã tạo ra bất ngờ với lối chơi tấn công quyến rũ trong mùa giải 2013/14, cán đích ở vị trí á quân, chỉ sau PSG quá mạnh với 9 điểm ít hơn.
Bất chấp việc Ranieri phải rời ghế chỉ đạo sau đó vì BLĐ Monaco muốn một nhà cầm quân giàu tham vọng hơn, thì những nền tảng mà Ranieri, một người Italia, tạo ra tại Monaco là không thể coi nhẹ.
Trung tâm hàng phòng ngự của Monaco lúc này là Andrea Raggi và Kamil Glik. Cả hai đều là những cựu binh quen mặt tại Serie A trước đây. Raggi nổi lên trong màu áo Empoli trong giai đoạn 2003-2008, trước khi lang bạt khắp các CLB tại Serie A như Palermo, Bologna rồi Bari. Glik, là người Ba Lan, và nổi tiếng hơn người đồng đội khi là đội trưởng của Torino ngổ ngáo trong suốt quãng thời gian 2011-2016. Glik từng vượt mặt Marco Materazzi lẫy lừng để trở thành hậu vệ ghi nhiều bàn nhất tại Serie A trong một mùa giải (7 bàn, mùa 2014/15).
Leonardo Jardim, một nhà cầm quân chưa từng dính dáng gì đến Italia và Serie A trong lịch sử, đã tới Monaco, xây dựng đội bóng Công quốc thành một trong những tập thể đáng chú ý nhất tại lục địa già vào lúc này. Và một phần thành công (trong rất nhiều thành công khác) của Jardim là việc tin vào ảnh hưởng của người Italia để xây dựng hàng phòng ngự của đội bóng Công quốc.
Nếu nhìn vào đội Monaco đã ghi… 95 bàn/33 vòng tại Ligue 1 mùa này, ít ai có thể tin được rằng, vào mùa giải đầu tiên Jardim dẫn dắt đội chủ sân Louis II, Monaco ghi được có 51 bàn cả mùa, chỉ để lọt lưới 26 bàn và là hàng phòng ngự mạnh nhất giải.
Người Italia muốn thành công có thể không cần tấn công hay, nhưng nhất quyết là phải phòng ngự giỏi trước. Monaco của Jardim đã chọn là người Italia.
Có hay không cuộc “di cư”?
Trong quá khứ, Monaco vừa là kho cung cấp tài năng cho Serie A, vừa là điểm dừng chân của hàng loạt ngôi sao thành danh tại xứ sở mỳ ống. Christian Vieri, Marco Di Vaio, Christian Panucci hay Marco Simone là những ví dụ của nhóm thứ hai. Dĩ nhiên, vì tương quan chênh lệch về danh tiếng giữa Ligue 1 và Serie A, nên đây thường là điểm hạ cánh của các cầu thủ khi sự nghiệp đã đi tới sườn dốc bên kia.
Ở nhóm một, Monaco đã cung cấp cho Serie A nói chung và chính Juventus nói riêng, những ngôi sao không ai có thể phủ nhận tài năng. Đó là George Weah, Qủa bóng vàng châu Âu năm 1995 trong màu áo Milan, là Youri Djorkaeff và Maicon, những tượng đài của Inter. Bên cạnh đó còn là Ludovic Giuly, John Arne Riise, Jeremy Menez (Roma).
Juve là CLB hưởng lợi nhiều nhất từ Monaco. David Trezeguet, Lilian Thuram là những tượng đài mà Juve từng sở hữu có “xuất xứ” từ Monaco. Thierry Henry dù không thành công, nhưng cũng có thể xem như một trường hợp cho thấy Monaco đã cung cấp tài năng cho Bà đầm già theo cách nhanh chóng như thế nào (Henry tới Juve chỉ một năm sau khi cùng Monaco lọt vào bán kết Champions League 1997/98).
Với nền tảng bị ảnh hưởng từ người Italia, cùng với “thói quen” cung cấp tài năng cho Serie A, liệu có hay không việc hàng loạt cầu thủ Monaco di cư sang Italia vào mùa giải tới? Câu trả lời là có. Inter trong khao khát “thay máu” đội hình đang muốn có Fabinho và Sidibe. Juve thì muốn Bernado Silva cũng như Tiemoue Bakayoko.
Dĩ nhiên, chuyện Monaco có nhả người (hoặc nhả với giá bao nhiêu) vẫn còn là một câu hỏi. Câu trả lời tất cả muốn có có thể sẽ tới vào đêm mai, khi Monaco gặp chính Juve tại bán kết Champions League.
Vận đen Italia Monaco đã đối đầu với 5 CLB tới từ Serie A trong các giải đấu chính thức là Inter, Juventus (đều 4 trận), AS Roma. Sampdoria (đều 2 trận) và Milan (1 trận). Kết quả: Monaco chỉ thắng 3, hòa 3, thua tới 7 trận, ghi được 13 bàn, thủng lưới 22 lần. Dấu ấn Serie A Lần duy nhất trong lịch sử Monaco lọt vào trận chung kết Champions League (mùa 2003/04, thua Porto tới 0-3) là khi được dẫn dắt bởi Didier Deschamps, cựu tiền vệ đã từng giành hai chức vô địch châu Âu, một trong màu áo Marseille, một trong màu áo Juventus. |