Vào ngày 21/4/1999, trên sân Stadio delle Alpi, Juve sớm vươn lên dẫn trước Man United 2-0 chỉ sau 11 phút thi đấu nhờ cú đúp của Filippo Inzaghi. Đó là tỷ số đủ giúp “Bà đầm già thành Turin” lọt vào chung kết Champions League năm đó. Thế nhưng, M.U dưới sự dẫn dắt của đội trưởng Roy Keane đã làm nên cuộc lội ngược dòng đầy cảm xúc, đánh bại Juve 3-2 và giành vé tới Nou Camp tranh cúp cùng Bayern Munich.
Gần 20 năm sau, cũng trên sân đấu ở thành Turin, một thế hệ Quỷ đỏ khác cũng làm được điều tương tự trước Juve. Đối với 3.828 fan M.U lặn lội tới Italia cổ vũ cho đội bóng con cưng, những cảm xúc chôn vùi từ lâu đã được khơi gợi lại. Màn ngược dòng vừa qua của M.U trước Juve không thể so sánh với mùa 1998/99 về chất lượng, về tầm quan trọng của sự kiện, nhưng giống nhau về tinh thần tập thể.
Cầu thủ Juve lao vào chửi Mourinho vì màn ăn mừng gây ức chế |
---|
ĐANG TẢI VIDEO... Vui lòng chờ trong giây lát. |
Đúng như Cristiano Ronaldo nói sau trận, M.U đã chẳng làm gì để chiến thắng. Trong 86 phút của trận đấu, Quỷ đỏ phải chịu trận. Juve cầm bóng nhiều hơn với 55% thời gian, tung ra tới 23 cú sút với 3 lần đi vào khung thành, 2 lần chạm khung gỗ M.U. Đội chủ nhà có bàn mở tỷ số do công của Ronaldo bằng một cú volley tuyệt vời, đồng thời Juve cũng có vô số cơ hội để kết liễu trận đấu từ sớm. Trên sân đấu mà Juve chỉ thua 9 lần trong vòng 7 năm qua, cộng với thế trận áp đảo hoàn toàn của đội chủ nhà, fan M.U mơ mộng nhất cũng khó nghĩ đến viễn cảnh Quỷ đỏ ngược dòng.
Nhưng các cầu thủ M.U đã làm được, bằng may mắn, quyết tâm, nỗ lực không ngừng và trên hết là tinh thần chiến đấu tập thể. Đó là một Ashley Young đem hết sức lực để lấy bóng từ Alex Sandro ở đầu hiệp hai, bất chấp việc tự làm đau bản thân trong pha bóng đó, để tạo ra một pha phản công cho Alexis Sanchez. Đó là Luke Shaw anh dũng dùng đầu để ngăn cản pha căng ngang của Juan Cuadrado.
M.U thua Juve về chuyên môn nhưng vẫn giữ vững được tinh thần thi đấu tuyệt vời
Đó là Jesse Lingard gây áp lực lên Ronaldo, dù chênh lệch đẳng cấp và sức vóc giữa 2 người là rất lớn. Đó là một Nemanja Matic chấp nhận thẻ vàng để ngăn cản Paulo Dybala thực hiện cú sút nguy hiểm. Đó là Sanchez, dù không thể gây nguy hiểm cho khung thành Wojciech Szczesny, nhưng xông xáo trong những pha pressing hiếm hoi của M.U.
M.U-pressing trông giống như một người già lần đầu sử dụng Facebook – rất khó khăn. Nó cho thấy rằng rõ ràng, M.U đã không có được một hiệu suất hoàn hảo, nếu không muốn nói là chơi dưới sức Juve rất nhiều. Nhưng trong đêm Turin, M.U đã tìm lại được điều họ đã đánh mất từ lâu, đó là tinh thần tập thể. Quỷ đỏ cho thấy khi những người đồng đội kề vai chiến đấu, họ có thể làm được những điều không tưởng.
Chiến thắng trước Juve có ý nghĩa quan trọng với M.U
Chiến thắng trước Juve của thầy trò Mourinho không phải là sự kiện đặc biệt như mùa 1998/99, nó không giúp M.U có vé dự trận chung kết – mà chỉ cứu giúp Quỷ đỏ khỏi nguy cơ bị loại sớm. Thế nhưng, với Mourinho, màn ngược dòng trước “Bà đầm già” cực kỳ ý nghĩa. Nhiều lần trong mùa giải này, M.U không phải là một đội bóng, mà giống như tập hợp những gã đàn ông say mèm trong quán rượu, rời rạc và vất vưởng.
Bóng ma mùa giải thứ ba của Mourinho tụ tập thành cơn bão gõ lên những ô cửa ở sân Old Trafford, tạo ra cảm giác như “Người đặc biệt” có thể mất ghế bất cứ lúc nào. Nhưng Mourinho đã xua tan đi những u ám, cải thiện tình hình, đem lại sự nhiệt huyết cho mỗi cầu thủ M.U. Những chiến thắng như trước Juve rất quan trọng với M.U và cả Mourinho. Giờ đây, Quỷ đỏ đã lấy lại được sự tự tin để đối đầu với bất kỳ đối thủ nào, còn HLV người Bồ Đào Nha đã giữ chắc lại được chiếc ghế của mình ở sân Old Trafford.