Bước lùi ở hàng thủ
Ferdinand - Vidic được đánh giá là cặp trung vệ tốt nhất trong lịch sử Man United, và tầm vóc của họ chỉ càng được nâng cao sau khi cả hai rời Man United. Bởi những người thay thế họ đều không thể hoàn thành nhiệm vụ.
Smalling và Jones được trao rất nhiều kỳ vọng, thậm chí Sir Alex từng dự báo “Jones có thể trở thành trung vệ tốt nhất trong lịch sử M.U nếu được phát triển đúng mức.” Sir Bobby Charlton thậm chí còn so sánh anh với Duncan Edwards, một trong những trung vệ xuất sắc nhất lịch sử M.U đã không may qua đời trong vụ tai nạn Munich năm 1958.
Công bằng mà nói, Smalling và Jones đều từng có những giai đoạn thành công ở M.U, nhưng những trận đấu xuất sắc của họ vẫn là quá ít. Và sự ổn định, yếu tố tiên quyết để làm nên đẳng cấp của một cầu thủ, là điều cả hai đều không có. Smalling là thủ quân của M.U là bởi thâm niên của anh hơn bởi uy tín hay tài năng vượt trội.
Còn Jones, cũng như những trung vệ cực kỳ triển vọng của bóng đá Anh trước đây là Ledley King và Jonathan Woodgate, liên tục dính chấn thương. Chấn thương mới nhất của Jones là ở ngón chân, do... Smalling gây ra trên sân tập ở ĐT Anh.
Họ đã làm đồng đội với nhau được 6 năm, thời gian đủ dài để đưa ra kết luận rằng Smalling (27 tuổi) và Jones (25) đều chưa già, nhưng họ cũng không còn trẻ để buộc các HLV phải chờ đợi và trau dồi. Họ đã có những tháng ngày học hỏi Vidic, Ferdinand ở Man United cũng như John Terry trên ĐTQG. Và sau hơn nửa thập kỷ cả hai thi đấu cho M.U, người ta buộc phải kết luận: họ không giỏi như sự chờ đợi.
Hết giờ cho Smalling và Jones
Smalling đã có một mùa giải 2014/15 rất ổn, nhưng lúc cần dấn thêm một bước nữa thì anh lại không làm được. Kết thúc mùa trước, người ta chỉ nhớ đến 2 bàn đá phản lưới nhà của anh, một trong trận bán kết FA Cup với Everton, một trong trận đấu khép lại mùa giải với Bournemouth. Và tuy không dày đặc như Jones, Smalling cũng thỉnh thoảng lại gặp chấn thương.
Dù được trao rất nhiều cơ hội song cả Chris Smalling (trái) lẫn Phil Jones (phải)
đều không thể vươn mình thành những trung vệ đẳng cấp
Trớ trêu là sau khi khiến Jones chấn thương, Smalling cũng phải rời đội tuyển Anh vì lý do tương tự. Cặp trung vệ của ĐT Anh hớn hở lên đội tuyển, xong lại thất thểu đi về. Jones và Smalling đều là mẫu cầu thủ lăn xả. Nhưng cách chơi ấy chỉ khiến các anh hay gặp chấn thương. Và mỗi lần bị đau trở lại, cả hai mất không ít thời gian để tìm lại phong độ trước đó.
Không có xuất phát điểm tốt bằng, nhưng nhờ hồ sơ chấn thương thưa thớt, Gary Cahill giờ đã khẳng định vị thế trung vệ số một ở ĐT Anh, kế thừa vị trí của John Terry từ CLB lên đến đội tuyển. Từng làm việc với Terry và Cahill, rõ ràng Mourinho có lý do để thất vọng với hai trung vệ hiện tại ở Old Trafford.
Nổi tiếng với châm ngôn “muốn có ốp lết ngon phải có trứng ngon, muốn có trứng ngon phải vào siêu thị”, sẽ là chuyện lạ nếu như Mourinho không vung tiền ra cho những trung vệ chất lượng hơn trong mùa Hè này. Không phải là M.U không chờ họ. Quỷ đỏ đã chờ đến 6, 7 năm, trải qua 4 đời HLV rồi còn gì.