Berbatov hiện đang thi đấu cho Kerala Blasters thuộc giải VĐQG... Ấn Độ. Lão tướng 36 tuổi đã bước sang bên kia sườn dốc sự nghiệp nhưng vẫn luôn là một biểu tượng của lối đá hào hoa, lãng tử. Cuối tuần này, 2 đội bóng cũ của anh là M.U và Tottenham sẽ đối đầu nhau tại Old Trafford trong khuôn khổ Ngoại hạng Anh. Đây đương nhiên là dịp để Berbatov nhớ về những kỷ niệm cũ.
Chuyển tới Tottenham năm 2006
"Người đại diện nói rằng tôi nhận được lời mời nghiêm túc từ Tottenham. Tôi (khi đó khoác áo Leverkusen) hỏi lại: 'Đội nào cơ? Tôi chỉ xem bóng đá Đức thôi, không phải Anh'. Nhưng ngoài Tottenham, cả M.U cũng quan tâm. Tuy nhiên, người đại diện nói rằng tôi sẽ chỉ là sự lựa chọn thứ 2 tại Old Trafford nên tôi đã chọn đến London, nơi tình yêu bắt đầu.
Những khoảnh khắc đẹp nhất đã ở White Hart Lane
Dưới thời Martin Jol, tôi nhìn thấy hình ảnh của ông nội. Bên ngoài là người lạnh lùng nhưng bên trong lại vô cùng ấm áp. Ngay từ lần gặp đầu, tôi biết mình sẽ rất thân thiết với ông ấy. Do đó, tôi chỉ mất vài tháng để làm quen với bóng đá Anh, qua đó điều chỉnh tốc độ thi đấu và thể lực. Khi cơ hội đến, tôi rời ghế dự bị và ghi 2 bàn vào lưới Fulham.
Đối tác tuyệt vời nhất của tôi là Robbie Keane. Chúng tôi quá hiểu nhau. Anh ấy chẳng bao giờ làm phiền và gặng hỏi vì sao tôi ít nói. Đó là lý do tôi rất cảm kích. Keane rất nhiệt huyết và luôn di chuyển. Tôi chỉ việc nghĩ trong đầu và tìm ra nơi quả bóng sẽ đến để chuyền cho anh ấy. Chúng tôi hoàn thiện lẫn nhau.
Cặp tiền đạo lừng danh một thời của Tottenham
Các CĐV của Spurs thích tôi. Nhưng khi nghe họ hát về mình, tôi đã nghĩ: 'Cái quái gì vậy? Tại sao họ lại làm thế?'. Tôi không thích là tâm điểm của sự chú ý. Một vài người thích còn tôi thấy rất xấu hổ. Tôi chỉ mong họ hãy để tôi yên. Thậm chí tôi còn không thích cho người thân đến sân và cổ vũ mình từ khán đài. Cha tôi biết điều đó và thường chỉ xem qua truyền hình. Điều đó làm giảm áp lực lên tôi.
Lý do rời Tottenham năm 2008
Khi bạn đi theo con đường riêng, bạn phải học cách ra quyết định. Tôi muốn giành danh hiệu và chơi cho đội bóng lớn nhất và vĩ đại nhất nước Anh là M.U. Tôi đã nghĩ nếu họ tiếp cận lại, tôi sẽ không bỏ lỡ cơ hội.
Người đại diện gọi và nói rằng M.U đã quay lại. Tôi đã không tin vào tai mình và rồi anh ấy nói tiếp: 'Cậu có thể ở lại trong vùng an toàn của mình hoặc tiến thêm một bước trong sự nghiệp'. Đó thực sự không phải một quyết định khó khăn. M.U vô địch nước Anh, vô địch châu Âu. Họ có Sir Alex Ferguson và sân Old Trafford. Làm sao tôi có thể từ chối?
Khi tôi ký với M.U, tôi nghĩ đó là sự tưởng thưởng cho mọi thứ mình đã trải qua trong cuộc sống. Giống như Nemanja Vidic, tôi đến từ một thị trấn nhỏ ở Đông Âu và giờ đã chạm đến đỉnh cao.
Quyết định đúng đắn?
Khi M.U chìa tay, tôi như con ngựa mất cương lao về phía trước. Tôi chẳng quan tâm đến bất cứ đội nào khác. Man City đã tiếp cận, đưa ra số tiền lớn hơn nhưng tôi chẳng hề chớp mắt. City có đội hình yếu hơn và lịch sử không thể so sánh với M.U.
Khi tôi đứng trong đường hầm với tư cách cầu thủ M.U, tôi nhìn thấy Ronaldo, Rooney, Giggs, Scholes, Neville, Vidic, Ferdinand, Evra và Edwin Van der Sar. Tôi nói với bản thân: 'Berba à, mày cần phải trân trọng khoảnh khắc này'. Và khi tôi nhìn sang đối thủ, họ đã bị đánh bại mất rồi.
Berbatov ở trong tập thể mà mình từng mơ ước
Manchester có phải thành phố đáng sống không? Nhiều người than phiền về thời tiết nhưng đó là thành phố hoàn hảo để trở thành một cầu thủ. Tôi chẳng phàn nàn gì cả, tôi đã chơi cho M.U và nghĩ mình đã chạm đến mục đích của sự nghiệp, và giờ là lúc để xây dựng một gia đình. Tôi nói với bạn gái: 'Hãy sinh con đi'.
Cảm nghĩ về Ronaldo
Những cầu thủ trẻ hâm mộ Ronaldo. Họ cố bắt chước kiểu tóc, quần áo, xe cộ đến những kỹ năng của anh ấy. Nếu được nói, tôi sẽ chỉ nói về một Ronaldo đã nỗ lực như thế nào trên sân tập. Ngày này qua ngày khác, anh ấy cố gắng để trở thành số 1. Mọi thứ khác đều đến sau.
Ronaldo khá vui tính trong phòng thay đồ. Thỉnh thoảng anh ấy cùng Evra pha trò. Nhưng khi vào sân, Ronaldo rất nghiêm túc. Còn tôi thì khá nhút nhát và chỉ lặng yên chứng kiến mọi người.
Ronaldo rất tuyệt nhưng Messi giống một cầu thủ toàn diện hơn. Anh ấy đọc trận đấu rất tốt. Messi có thể ghi bàn và kiến tạo, cầu thủ xuất sắc nhất mọi thời đại. Thi thoảng khi xem Barca thi đấu, tôi vẫn bất giác hô lên 'Messi! Messi!'.
Áp lực ở Old Trafford
Tôi được trả rất nhiều tiền và đôi khi cảm thấy áp lực, dù rằng nhiều lúc tôi không muốn thừa nhận điều đó. Đôi khi bạn tự đặt gánh nặng lên bản thân, chúng ta đều là con người mà. Bạn phải có một tinh thần thật mạnh mẽ. Nhưng dù có tự nhủ suốt ngày, đôi lúc bạn vẫn sẽ nghi ngờ bản thân.
Một cầu thủ cần chú ý tới những người đã chạm tới đỉnh cao trong sự nghiệp thay vì nghe theo đám người chưa bao giờ chạm chân vào quả bóng. Tôi thấy điều này ở Paul Pogba vào lúc này.
Tôi là một tiền đạo và người ta kỳ vọng một tiền đạo có thể ghi bàn. Nhưng tôi không coi mình chỉ là một tiền đạo. Tôi thích chơi bóng và được tự do di chuyển. Tôi rất thích khi HLV biết điều đó và cho phép tôi bộc lộ bản thân. Tôi cảm thấy Ferguson tin tưởng mình.
Berbatov có sự tin tưởng của Sir Alex
Khi Ferguson bước vào phòng thay đồ, tất cả mọi người ngừng nói chuyện. Với từng ấy thành công, ông ấy nhận được rất nhiều sự tôn trọng và chú ý. Ferguson quá giỏi với những lời nói của mình, có thể từ những cuốn sách mà ông ấy đã đọc. Một lần khi tôi đi vào văn phòng của Ferguson, tôi đã thấy cuốn tiểu sử của Napoleon trên bàn.
Hat-trick vào lưới Liverpool
Mọi cầu thủ đều có thể lập hat-trick. Nhưng hat-trick vào lưới Liverpool (M.U thắng 3-2 năm 2010) thì thật đặc biệt, nhất là bàn thứ 2. Khi đó, Nani tạt vào và Rooney đứng phía trước tôi. Anh ấy định đón bóng nhưng tôi hét lên: 'Wazza, để đấy cho tôi'. Rooney bỏ bóng và trong màn ăn mừng, anh ấy cười: 'Đừng quên là tôi đã bỏ bóng cho anh đó'.
Nói về bàn thắng, sẽ là nói dối khi tôi bảo mình chủ ý móc bóng. Quyết định được đưa ra chỉ trong vài tích tắc. Cái cách quả bóng đập vào xà ngang thật phong cách. Tiếng hô của CĐV cho tôi biết mình đã ghi bàn.
Rời Old Trafford vào năm 2012
Không ai muốn rời M.U nhưng mọi cầu thủ đều cần được thi đấu thật nhiều. Tôi đã nói với Ferguson và ông ấy thừa nhận không thể đảm bảo cơ hội cho tôi khi Robin van Persie đến. Sự cạnh tranh là tốt nhưng ý định của tôi là phải được thi đấu nhiều. Tôi không muốn chỉ ngồi đó và chẳng làm gì, dù rằng có thể đạt thêm nhiều danh hiệu. Do đó tôi đã đi và đến Fulham".
10 bàn thắng đẹp nhất trong màu áo M.U của Berbatov
ĐANG TẢI VIDEO... Vui lòng chờ trong giây lát. |