Xin chào quý độc giả!
Như thường lệ, chúng tôi liên tục cập nhật những thông tin nóng hổi từ bầu không khí SEA Games ngay tại trái tim Nay Pyi Taw. Tuy nhiên, mọi việc trở nên đảo lộn khi hôm nay cả thủ đô Nay Pyi Taw bị mất điện. Thật ngạc nhiên khi mọi sự chuẩn bị của nước chủ nhà đã sẵn sàng và tỏ ra khá chuyên nghiệp, thì sự cố mất điện lại làm tiêu tan tất cả, nhất là đối với những người cần internet làm sợi dây liên lạc như chúng tôi. Mọi đường internet từ trung tâm báo chí, khách sạn, các điểm truy cập đều tịt ngóm. Dịch vụ 3G cũng đứng im theo. Và vì thế, với tất cả nỗ lực của mình, chúng tôi chỉ gửi được những dòng chia sẻ này để bạn đọc phần nào hình dung ra một Myanmar vẫn khá vất vả trên con đường hội nhập.
Nay Pyi Taw hôm nay khiến cánh phóng viên chúng tôi liên tưởng đến kỳ SEA Games 1997 ở Jakarta, Indonesia. Khi đó, bài vở chỉ có thể gửi về qua đường fax và rất ít qua internet. Còn tin tức thì giậm chân tại chỗ cho đến khi tờ tin chiều xuất bản hoặc phải chờ báo ra sáng hôm sau. Nhưng phải kể ra đây một điều để các bạn có thể thông cảm cho nước chủ nhà Myanmar. Sức tiêu thụ điện năng của Myanmar, theo đánh giá của Ngân hàng phát triển châu Á (ADB) năm 2013 là thấp nhất châu Á.
Điều đó đã cho thấy hạn chế về nguồn cung năng lượng của đất nước 59 triệu dân này. Điện năng của Myanmar hiện vẫn chủ yếu làm từ sinh khối như than củi, chất đốt, chất thải công nghiệp… chưa khai thác hết những tiềm năng về thủy điện, khí hóa... Và theo thống kê, cứ 4 người dân Myanmar thì chỉ có 1 người được tiếp xúc với điện.
Vì thế, để giải được bài toán này Myanmar cần rất nhiều thời gian. Còn bây giờ, khi SEA Games chỉ còn tính bằng ngày, người Myanmar đang giải bài toán trước mắt. Đó là tích nén năng lượng, dồn cho sự kiện thể thao mà sau nửa thế kỷ họ mới được gặp lại trên đất nước mình. Nay Pyi Taw hôm nay mất điện. Tin và bài chúng tôi cập nhật có thể hơi chậm so với mọi ngày hay có thể ví như quay trở lại một ngày năm 1997, nhưng ở thủ đô Nay Pyi Taw niềm tin của người Myanmar lúc này đang cao ngất. “Mất điện thì đã sao? Chúng tôi quen rồi”.
Còn ngày hội, chắc chắn sẽ vẫn rực rỡ, vẫn thành công.