Nhưng khen chê phải tỉnh táo. "Chém gió" theo kiểu cặp tiền đạo Công (Phượng) - Văn (Toàn) khiến cho mọi khung thành khiếp sợ là được rồi, cần gì phải so họ với bộ đôi Messi - Aguero của Argentina. Ở phía dưới ta có thủ môn Sơn và hậu vệ Trường. Vậy thì "chém gió" là cặp Trường Sơn vững như hòn núi được rồi, cần gì phải so với bộ đôi Buffon - Cannavaro. So một hồi thành ra toàn chuyện "đầu Ngô mình Sở", buồn cười thế nào ấy.
Nhưng việc so sánh ví von có khập khiễng thì cũng chấp nhận được đi. Đằng này còn có cả ý kiến mang đội U19 đi dự SEA Games. Đỉnh cao còn có ý kiến cho đội U19 đá với đội U23, đội nào thắng thì đi dự giải. Tại sao lại có chuyện kỳ lạ như vậy. Bạn có 2 đứa con, một đứa lớp 5 chuẩn bị thi tốt nghiệp một đứa lớp 2 vừa đoạt học sinh giỏi. Thế là bạn nói thôi đứa lớp 5 nghỉ học cho gọn, để lớp 2 lên thi luôn. Trước hết là không hợp tình (U23 không phải đội bóng Việt Nam sao?), thứ 2 là không hợp lý (buộc U19 làm một việc quá sức của họ).
Công Phượng (trước) ăn mừng bàn thắng vào lưới U19 Australia - Ảnh: Minh Tuấn
Nếu theo dõi các giải U do FIFA và UEFA tổ chức, bạn sẽ nhận ra ngay là từ bóng đá trẻ đến bóng đá đỉnh cao là một con đường rất dài. Năm 1997, giải vô địch trẻ thế giới diễn ra tại Malaysia chứng kiến sự bùng nổ của cặp tiền đạo song sát Olivera - Zalayeta, mang Uruguay chơi phòng ngự phản công cực hay vào chung kết đá với Argentina. Cặp song sát ấy đá thì cặp Yorke - Cole e cũng kém vài phần. Những pha bật một chạm của họ có lẽ phải ngang với những pha phối hợp hoàng kim của... Subasa và Misaki trong truyện tranh Nhật Bản. Nhưng rồi sao nữa? Zalayeta và Olivera đâu có trở thành những ngôi sao hàng đầu khi đã lớn. Xuất phát điểm tốt đâu có quyết định một sự nghiệp tốt.
Lứa cầu thủ tuyệt đẹp năm ấy rồi cũng đi vào quên lãng. Pablo Garcia sau này có kiếm được hợp đồng sang Real Madrid, nhưng cũng chỉ ở mức tầm tầm. Thủ thành Gustavo Munua và Fabian Carini cũng gây được chút tiếng vang, nhưng cũng không đi đến đâu. Chúng ta so cặp Công Phượng - Văn Toàn với Messi - Aguero là bởi sau khi vô địch U20 Thế giới, bộ nay này tiếp tục làm rung chuyển châu Âu bởi những màn trình diễn của mình.
Câu hỏi đặt ra: bao lâu thì thế giới xuất hiện một bộ đôi như vậy? Chả cần nói đâu xa: ngay đội U20 Argentina vô địch thế giới tại Hà Lan hồi 2005, bạn có biết những Manuel Torres, Julio Barroso, Gabriel Paletta đang ở đâu không?
Vì thế để cặp song sát Công Phượng - Văn Toàn trở thành Messi - Aguero, hãy để yên cho các em phát triển. Đừng đặt lên vai họ thêm những áp lực. Tự thời gian sẽ trả lời là bộ đôi ấy sẽ như thế nào. Nếu họ thành công, hãy tiếp tục yêu thương. Nếu không được, hãy cùng động viên ủng hộ. Chúng ta ủng hộ bóng đá nước nhà, chứ không chỉ ủng hộ những người chiến thắng. Có thế thì mới có thể có Messi - Aguero, còn không thì mãi chỉ có những Zalayeta - Olivera mà thôi!