Phượng hoàng mềm cựa
Chuyện kể rằng, có một người hoạ sĩ muốn phác hoạ nên bức tranh về chim Phượng hoàng. Ông dùng tất cả màu vẽ, khả năng của mình để tô vẽ cho Phượng hoàng một đôi cánh rực rỡ, bởi ông cho rằng, đôi cánh ấy là hình nét tuyệt diệu và oai hùng nhất mà một chú chim cần có. Phải, nhờ có đôi cánh, Phượng hoàng mới có thể kiêu hãnh tung bay giữa bầu trời. Nhưng có ai biết rằng, Phượng hoàng không thể bay mãi được. Khi đôi cánh mỏi mệt, thứ duy nhất giúp loài chim này, hay bất kỳ loài động vật nào khác có thể đứng vững không gì khác ngoài đôi chân. Mặc dù vậy, người hoạ sĩ đã tiêu tốn tất cả để thêu dệt nên đôi cánh, để rồi cặp chân của nó được vẽ qua loa, nhem nhuốc, khiến cho bức tranh chẳng bao giờ hoàn thiện được.
Người hoạ sĩ ấy chính là Brendan Rodgers cùng chim Phượng hoàng Liverpool. Dưới bàn tay lèo lái của Rodgers, The Kop đã tung bay ở mùa giải trước cùng một hàng tấn công siêu hạng. Với Suarez, Sturridge, Sterling hay Gerrard, Liverpool ghi đến 101 bàn sau 38 trận (trung bình gần 3 bàn / trận), cùng hàng loạt những trận thắng huỷ diệt. Đã quá lâu rồi, NHM The Kop mới thấy một Liverpool hứng khởi và đầy đam mê đến vậy. Những trận đấu có mặt Liverpool luôn sôi động và giàu bàn thắng nhất Premier League (5 bàn/trận) và không thể phủ nhận, đôi cánh cực khoẻ đã giúp “Lữ đoàn đỏ” bay cao đến vậy trên BXH.
Chỉ có điều, dường như Brendan Rodgers đã dồn hết tâm huyết và ý tưởng cho đôi cánh. Cặp chân Phượng hoàng đã không được chăm chút tử tế, khiến cho nó vô tình trở thành gánh nặng của Liverpool. 50 bàn thua, nhiều nhất trong top 8, hàng phòng ngự kém cỏi là bước cản trở lớn nhất trên con đường chinh phục đỉnh vinh quang của The Kop. Mùa giải này cũng vậy, đôi cánh của Phượng hoàng đã bị tàn phá quá nhiều.
Suarez dứt áo sang Barcelona, Sturridge chấn thương liên miên, hàng công Liverpool vỡ nát với những thay thế hoàn toàn không xứng tầm như Balotelli, Lambert hay Markovic. Đội chủ sân Anfield chỉ ghi được 21 bàn/ 17 trận, kém hơn cả 8 đội xếp trên. Đôi cánh mà Rodgers dày công gây dựng đã xiêu vẹo và yếu đuối đến mức không thể nhận ra, khiến cho Liverpool chỉ biết dựa vào cặp chân chẳng lấy gì làm chắc chắn. Kết quả thế nào thì ai cũng đã rõ, Liverpool thủng lưới nhiều hơn bất kỳ đội nào xếp trên và một số đội xếp dưới họ.
Có một Liverpool rất vội…
Điều dễ nhận thấy nhất trong lối chơi của Liverpool, đó chính là tốc độ. The Kop rất hiếm khi có ý định thủ hoà, họ luôn tràn sang phần sân đối thủ, sử dụng những miếng đánh bài bản và thần tốc để sớm kết liễu đối phương, ghi thật nhiều bàn để tránh cho sự sai lầm của hàng thủ. Đó cũng là lí do mà các trận đấu của “Phượng hoàng lửa” đều diễn ra ở tốc độ chóng mặt. Đó có thể coi là một phương án hữu hiệu với một đội bóng công sắc thủ cùn như Liverpool, nhưng ngoài việc mang tới những trận cầu mãn nhãn cho NHM, việc sử dụng miếng đánh ấy quá nhiều đã gây ra tác dụng ngược.
Liverpool tiếp đón Chelsea với tư thế chỉ cần hoà cũng nắm chắc ngôi báu, nhưng thầy trò Brendan Rodgers vẫn xông lên ào ạt hòng “nuốt chửng” đối phương. Sau rồi, The Kop sập bẫy trước sự lão luyện của đối thủ. “Chơi” với Crystal Palace, Liverpool tấn công không ngừng nghỉ dù dẫn trước 3-0, để rồi nhận kết quả không thể ngờ: 3-3.
Bài học ở mùa giải trước đã không khiến “Lữ đoàn đỏ” tỉnh ngộ. Mùa này, Liverpool vẫn vội như thế. Họ thua Man City 1-3 trong một trận đấu “cẩu thả”. Họ thua Man Utd dẫu đã có những phút trên chân cùng hàng tá cơ hội. Họ suýt thua Arsenal dù chơi lấn sân và nhiều lần gây nguy hiểm cho đối thủ. Sturridge vội, Sterling vội, Balotelli vội,… và cả Liverpool ai cũng muốn vội. Hàng tấn công không còn mạnh nữa, nhưng The Kop vẫn tiếp cận trận đấu một cách đầy sơ hở và lãnh đủ đòn hồi mã thương. Bài học ấy, bao giờ Liverpool mới thấu được?
Trong kiếm hiệp, khi các kiếm sĩ so tài, kẻ rút gươm ra chiêu trước thường là kẻ thất bại. Bởi khi chưa nắm rõ thực lực đối phương mà đã vội ra đòn chẳng khác nào thông báo hết cho đối phương điểm mạnh-yếu của mình. Ra chiêu ào ạt mà không hiệu quả tự khắc sẽ để lộ sơ hở. Cũng như Liverpool, đâu có đội bóng nào giăng bẫy họ. Gerrard cùng các đồng đội tự lao lên, tự mệt mỏi và tự phô bày ra điểm yếu cho đội bạn khai thác. Arsenal vòng trước đã làm quá tốt, khi tấn công không mấy sắc sảo mà cũng đủ khiến “Lữ đoàn đỏ” thủng lưới 2 lần ngay tại Anfield.
Một lối chơi rất “vội” cộng hưởng với hàng thủ đầy rẫy sai lầm đã đẩy Liverpool xuống đáy của top 10. Không phải do đối thủ quá mạnh, chính The Kop đã tự thua chính mình, thua từ cuối mùa trước đến mùa này, thua trên chuyển nhượng, thua trên sân cỏ. Có quá nhiều vấn đề “dành tặng” cho Rodgers trong dịp Giáng sinh này. Và ông cần phải thay đổi, nếu không muốn mất chiếc ghế của mình khi mà thời điểm chuyển giao năm mới đã cận kề.