Vào lúc mọi việc lắng xuống vào ngày 23/2/2005 ở sân Nou Camp, Eto’o đã ghi bàn ấn định chiến thắng cho Barcelona, Drogba bị đuổi khỏi sân và Mourinho nói thẳng rằng ông nghĩ trọng tài người Thụy Điển Anders Frisk đã gặp riêng HLV Barcelona Frank Rijkaard trong giờ nghỉ và thiên vị lộ liễu đối thủ của ông.
Frisk, sau trận đấu đã bị các CĐV Chelsea dọa giết, buộc phải giải nghệ để bảo vệ gia đình và các con nhỏ của ông. Trận đấu đó là lần đầu tiên Mourinho trở lại Nou Camp kể từ khi rời ban huấn luyện của Louis van Gaal 5 năm về trước, cũng là lần đầu ông đối mặt với một Eto’o tinh quái và cực kỳ lợi hại, người ông đã đưa về Chelsea sau này.
Drogba phản ứng với trọng tài Frisk
Khi Mourinho lần đầu dẫn dắt Chelsea, luật công bằng tài chính còn chưa xuất hiện và không gì ngăn cản Roman Abramovich tung tiền mua những ngôi sao lớn nhất. Ông chủ người Nga từng muốn có Ronaldinho, khi đó là một ngôi sao lớn của Barca. Tuy nhiên, "Người đặc biệt" đã từ chối đề nghị hào phóng của nhà tài phiệt Nga.
“Không”, Mourinho đáp. “Tôi muốn có Drogba”, chính Drogba vừa tuyên bố anh không muốn rời Marseille, không muốn tới Chelsea, để rồi trở thành một huyền thoại ở Stamford Bridge. Mọi việc đã diễn ra suôn sẻ cho cả 3 người trong 9 năm qua kể từ buổi tối đầy biến cố kia. Tổng cộng, họ đã giành tất cả 42 danh hiệu (Mourinho và Drogba được an ủi ở cuối tuần lễ đó với chiến thắng 3-2 trong trận chung kết League Cup trước Liverpool), bao gồm các trận chung kết Champions League 2006, 2009, 2010 và 2012. Drogba đã giành chiến thắng ở Munich, Eto’o thì đăng quang tại Paris và Rome.
Drogba từng là cậu học trò cưng của Mourinho
Họ đã ghi những bàn thắng quan trọng vào lưới nhau trong màu áo các ĐTQG Bờ Biển Ngà và Cameroon, nhưng chưa bao giờ đối đầu trong một trận chiến quan trọng như ở Nou Camp 9 năm về trước.
Đó là trận tứ kết giải vô địch châu Phi, Cameroon gặp Bờ Biển Ngà. Hòa 1-1 sau 2 hiệp phụ, rồi 22 quả phạt đền thành công liên tiếp, 1-0 nhờ Eto’o và 1-1 nhờ Drogba. Tới quả sút luân lưu thứ 23 thì Eto’o đá hỏng. Bước lên là Drogba, như anh sẽ làm ở Munich cho Chelsea 6 năm sau đó, chôn vùi hy vọng của Cameroon. Đó là lần gần nhất họ đối đầu ở một giải chính thức trong màu áo ĐTQG.
Eto'o và Drogba đọ sức ở cấp độ ĐTQG
Nhưng Eto'o không hề thấy cay cú: “Didier là một huyền thoại sống vì những gì anh đã làm được. Anh ấy là có một không hai. Những thành tựu của anh ấy giúp các cầu thủ châu Phi tới châu Âu được tôn trọng. Nhưng tôi không thấy có gì phải so đo với anh ấy. Các cầu thủ đến từ châu Phi xứng đáng được tôn trọng ở đây và những ai tìm cách so sánh hay gây hiềm thù giữa tôi và anh ấy có lẽ đơn giản bởi chúng tôi đã giành được nhiều vinh quang hơn hầu hết các cầu thủ châu Âu và Nam Mỹ ở đây. Tất cả những gì tôi muốn làm là nỗ lực hết sức và giúp các cầu thủ trẻ châu Phi được tôn trọng ở đây, và Didier cũng thế”.
Họ đã nói những lời có cánh với nhau, nhưng cũng nhất trí về tình trạng thiếu chuyên nghiệp của bóng đá châu Phi. Các giải đấu chính thức thường bị hủy hoại vì tranh cãi về tiền thưởng, can thiệp chính trị, hay những vụ xâm nhập đột ngột vào lúc 2 giờ sáng vì một quan chức liên đoàn muốn có ảnh lưu niệm cho bạn bè, con cái.
Jose Mourinho
“Mourinho là một cỗ máy. Tôi biết có những cầu thủ cũng là cỗ máy, nhưng không có HLV nào giống ông ấy. Với tôi, ông ấy chắc chắn là HLV số 1. Ông ấy hoàn toàn tin tưởng tôi và tôi yêu thích chơi bóng hơn bao giờ hết cùng ông ấy. Với ông ấy, quan hệ giữa chúng tôi không chỉ là HLV-cầu thủ. Ông ấy là một người bạn, luôn biết rõ phải nói và làm gì, luôn tìm ra cách thay đổi nếu mọi việc không diễn ra thuận lợi”, Sneijder chia sẻ.
Tối thứ Tư này, vì thế, sẽ là một cuộc đoàn tụ lý tưởng.