Trước đó, đây là đội bóng hoàn hảo: Tất cả các thành viên đều cam kết trung thành và không bao giờ rời bỏ nó. Sự nổi loạn của Valdes bị coi là điên rồ, bởi khi ấy, Barca vẫn đang là một đội bóng chiến thắng.
Nhưng tinh thần Catalunya cứ bị gặm nhấm dần dần. Khi Tito Vilanova bị ung thư, báo chí thân Barca chỉ trích Pep đã không một lần đến hỏi thăm người bạn cũ, đến mức HLV của Bayern nổi khùng mắng lại đội bóng cũ. Cuối năm 2013, hậu vệ kỳ cựu Daniel Alves cũng đòi ra đi.
Vào tháng Một, cầu thủ mang tính biểu tượng của CLB là Xavi tuyên bố “tôi có thể rời Barca” mà không hề tiết lộ lý do. Hơn một tuần trước, thủ quân Carles Puyo quyết định không còn gắn bó với Barca khi mùa giải này kết thúc.
Slogan “Hơn cả một CLB” đang tan vỡ. Barca giờ giống như con tàu đắm mà tất cả đều muốn thoát sớm. Một cơn đau vô hình đang hành hạ đội bóng từ bên trong, dù trên sân cỏ, thành tích hiện tại không hẳn là quá tệ hại.
Cuộc khủng hoảng niềm tin lan ra đến các khán đài: Sau thất bại 0-1 trước “ứng cử viên” xuống hạng Valladolid, các culé đã nổi giận. Họ chửi mắng đội nhà và ném một đồng xu vào đầu Gerard Pique khi tan trận. Barcelona , nơi mà 17% dân số đang thất nghiệp và xã hội đang ngày một ngột ngạt vì các dịch vụ công tăng giá, đi tìm niềm vui ở bóng đá, nhưng vào thời điểm này, CLB chỉ còn là nơi để các CĐV trút giận.
Barca giờ không còn đủ sức bảo vệ Messi khỏi những áp lực nữa, vì chính nó cũng đã rơi vào khủng hoảng. Trên sân cỏ, trận thua Valladolid chỉ là một đám cháy nhỏ, nhưng ngoài đường piste, chính Barca cũng đang trầm cảm.