Sau đây là ý kiến của nhà báo thể thao Joan M Batlle đăng trên tờ Sport:
"Tôi còn nhớ rõ khi Thierry Henry, người vừa tuyên bố chính thức treo giầy, đến với Barca đúng vào lúc bộ phim “Bộ tứ siêu đẳng” đang ăn khách. Lúc đó, người ta đã lấy hàng công của Barca, với Messi, Eto’o và Ronaldinho, để so sánh với bộ tứ nói trên. Ở thời điểm ấy, HLV Frank Rijkaard hầu như không còn quản lý nổi phòng thay đồ, thường cầu nguyện bằng tiếng Do thái mỗi khi đọc hoặc nghe về bộ tứ trong phim.
Tuy nhiên, sự cầu nguyện đã không linh nghiệm, bởi kết cục buồn của Ronaldinho, sự trễ nải của HLV người Hà Lan, những vụ rắc rối liên quan đến đàn bà và các phát biểu trên truyền hình của Txiki (giám đốc thể thao). Vậy mà trong hoàn cảnh ấy Henry vẫn ghi được 19 bàn trong năm đầu tiên, dù không giành được một danh hiệu nào.
Henry là người giỏi thích nghi
Tất cả đã thay đổi với Guardiola. Ronaldinho ra đi và bộ tứ siêu đẳng trở thành bộ ba. Từ đó, các culé không ngớt nói về những "cây đinh ba" và gắn những giấc mơ của mình vào Messi-Eto’o-Henry. Thật tuyệt vời! Họ đã giành được tất cả và tiền đạo người Pháp đã ghi được 26 bàn thắng/một mùa bóng. Thành công lớn của Henry là biết hòa nhập và tỏa sáng ở vị trí tiền đạo cánh vốn không phải là vai trò chơi bóng truyền thống của mình, bởi ở Barca "số 9" thực thụ là Eto'o và Messi lúc đó bắt đầu là một "số 9 ảo".
Vào năm thứ 3 của Pep, lại có sự thay đổi ở bộ ba trên hàng công. Eto’o ra đi và Ibrahimovich đến. Tiền đạo người Thụy Điển không khiêm tốn như Henry và không hiểu rằng được chơi bên cạnh Messi là một sự đặc ân, do đó phải biết hy sinh một chút. Bởi thế, Ibra chỉ tồn tại 1 năm ở sân Nou Camp. Nếu như chỉ với một "số 9" đã là khó khăn, thử hình dung với hai nó sẽ khó thế nào. Vậy là Henry bắt đầu trở thành người thừa và Pedro lại tỏa sáng ở vị trí tiền đạo cánh. Năm đó Henry chỉ ghi 4 bàn, đánh dấu một sự kết thúc. Như vậy trong 3 năm của Henry ở Barca, có một năm xuất sắc, một bình thường và một kém.
Ibra phải cuốn xéo vì không "hợp nước" với Messi
Tuy nhiên, Henry vẫn để lại những kỷ niệm rất đẹp ở sân Nou Camp. Khán giả đánh giá cao sự khiêm tốn và sự cam kết của anh với hệ thống chiến thuật của Barca. Ở độ tuổi 30, với tư cách là một ngôi sao, việc nghĩ cho đội bóng nhiều hơn cá nhân không phải là một chuyện dễ dàng.
Bây giờ Barca lại có một "cây đinh ba" rất chắc khỏe khác, đó là Messi-Suarez-Neymar, mặc dù trật tự trên sân không nhất thiết phải như thế này, mà có thể được hoán đổi. Trên thực tế cũng không phải như vậy. Suarez là Henry trước đây và Ibra của những năm trước đã phải thích nghi với vị trí mới, chơi từ bên cánh và tìm cơ hội ghi bàn từ sự di chuyển của mình... Nếu như Henry là người mới biết thích nghi với hoàn cảnh mới, đến lượt Luis Suarez cũng cần làm như vậy. Nếu theo gương tiền đạo người Pháp, Suarez sẽ thành công; còn nếu bắt chước sát thủ người Thụy Điển, thì đó sẽ là một sai lầm. Đơn giản vậy thôi!
"Tôi còn nhớ rõ khi Thierry Henry, người vừa tuyên bố chính thức treo giầy, đến với Barca đúng vào lúc bộ phim “Bộ tứ siêu đẳng” đang ăn khách. Lúc đó, người ta đã lấy hàng công của Barca, với Messi, Eto’o và Ronaldinho, để so sánh với bộ tứ nói trên. Ở thời điểm ấy, HLV Frank Rijkaard hầu như không còn quản lý nổi phòng thay đồ, thường cầu nguyện bằng tiếng Do thái mỗi khi đọc hoặc nghe về bộ tứ trong phim.
Tuy nhiên, sự cầu nguyện đã không linh nghiệm, bởi kết cục buồn của Ronaldinho, sự trễ nải của HLV người Hà Lan, những vụ rắc rối liên quan đến đàn bà và các phát biểu trên truyền hình của Txiki (giám đốc thể thao). Vậy mà trong hoàn cảnh ấy Henry vẫn ghi được 19 bàn trong năm đầu tiên, dù không giành được một danh hiệu nào.
Henry là người giỏi thích nghi
Tất cả đã thay đổi với Guardiola. Ronaldinho ra đi và bộ tứ siêu đẳng trở thành bộ ba. Từ đó, các culé không ngớt nói về những "cây đinh ba" và gắn những giấc mơ của mình vào Messi-Eto’o-Henry. Thật tuyệt vời! Họ đã giành được tất cả và tiền đạo người Pháp đã ghi được 26 bàn thắng/một mùa bóng. Thành công lớn của Henry là biết hòa nhập và tỏa sáng ở vị trí tiền đạo cánh vốn không phải là vai trò chơi bóng truyền thống của mình, bởi ở Barca "số 9" thực thụ là Eto'o và Messi lúc đó bắt đầu là một "số 9 ảo".
Vào năm thứ 3 của Pep, lại có sự thay đổi ở bộ ba trên hàng công. Eto’o ra đi và Ibrahimovich đến. Tiền đạo người Thụy Điển không khiêm tốn như Henry và không hiểu rằng được chơi bên cạnh Messi là một sự đặc ân, do đó phải biết hy sinh một chút. Bởi thế, Ibra chỉ tồn tại 1 năm ở sân Nou Camp. Nếu như chỉ với một "số 9" đã là khó khăn, thử hình dung với hai nó sẽ khó thế nào. Vậy là Henry bắt đầu trở thành người thừa và Pedro lại tỏa sáng ở vị trí tiền đạo cánh. Năm đó Henry chỉ ghi 4 bàn, đánh dấu một sự kết thúc. Như vậy trong 3 năm của Henry ở Barca, có một năm xuất sắc, một bình thường và một kém.
Ibra phải cuốn xéo vì không "hợp nước" với Messi
Tuy nhiên, Henry vẫn để lại những kỷ niệm rất đẹp ở sân Nou Camp. Khán giả đánh giá cao sự khiêm tốn và sự cam kết của anh với hệ thống chiến thuật của Barca. Ở độ tuổi 30, với tư cách là một ngôi sao, việc nghĩ cho đội bóng nhiều hơn cá nhân không phải là một chuyện dễ dàng.
Bây giờ Barca lại có một "cây đinh ba" rất chắc khỏe khác, đó là Messi-Suarez-Neymar, mặc dù trật tự trên sân không nhất thiết phải như thế này, mà có thể được hoán đổi. Trên thực tế cũng không phải như vậy. Suarez là Henry trước đây và Ibra của những năm trước đã phải thích nghi với vị trí mới, chơi từ bên cánh và tìm cơ hội ghi bàn từ sự di chuyển của mình... Nếu như Henry là người mới biết thích nghi với hoàn cảnh mới, đến lượt Luis Suarez cũng cần làm như vậy. Nếu theo gương tiền đạo người Pháp, Suarez sẽ thành công; còn nếu bắt chước sát thủ người Thụy Điển, thì đó sẽ là một sai lầm. Đơn giản vậy thôi!