HLV Manuel Pellegrini sở hữu những con người đó. Nhờ có Yaya Toure và Samir Nasri, Manchester City đã vượt qua một Sunderland chơi rất tích cực và đầy quyết tâm để mang về danh hiệu cực kỳ quan trọng cho chiến lược gia người Chile. Đó là sự khác biệt mang tính quyết định giữa đội bóng của Gustavo Poyet và Man City, đội đã vượt qua những lo sợ và nhạt nhòa ban đầu để mang về chiếc cúp đầu tiên của mùa bóng.
Cúp Liên đoàn đương nhiên không phải là ưu tiến số một của HLV Pellegrini. Nhưng việc ông đã có danh hiệu đầu tiên kể từ khi tới Etihad, cũng là danh hiệu trong nước đầu tiên được trao ở Anh mùa này, là một tuyên bố quan trọng của chiến lược gia người Chile. Tuyên bố đó rất giống với những gì Jose Mourinho làm được khi ông cố tình coi giải đấu này là một mục tiêu chủ chốt. Thực tế, "người đặc biệt" đã giành được nó, ngay trong mùa đầu tiên của ông ở Chelsea (2004-05). Nếu như thành công này là rất quan trọng với Man City trong cuộc chinh phục danh hiệu dài hơi của họ, thì nó còn quan trọng hơn với Pellegrini khi chiếc cúp cho thấy HLV 60 tuổi này có thể là một người chiến thắng.
Danh hiệu đầu tiên cho một HLV mới là cực kỳ có ý nghĩa, nhất là với một người như Pellegrini, vốn có tiếng là một chiến lược gia giỏi tạo ra những đội bóng duy mỹ nhưng lại không biết cách giành danh hiệu. Điều đó chỉ xảy ra khi Pellegrini nắm những CLB hầu như không có hy vọng vô địch là Villarreal và Malaga. Ở Nam Mỹ, ông đã cho thấy mình có thể chiến thắng thường xuyên ra sao. Và Man City lại thể hiện điều đó ở Wembley tối qua, dù họ không phải đội chơi hay hơn. Chiếc cúp tối Chủ nhật là hết sức giá trị. Bất kỳ ai tìm cách hạ thấp chiến thắng đó phải nhìn vào niềm vui trên khuôn mặt các cầu thủ Man City sau hồi còi chung cuộc, có vậy mới thấy hết ý nghĩa của danh hiệu đầu tiên trong mùa bóng.
Chiến thắng càng thêm ngọt ngào khi Sunderland đã chơi một trận rất hay, trong tiếng cổ vũ vang dậy của những CĐV nhà. Các học trò của Poyet làm chủ thế trận trong suốt gần một giờ đồng hồ, trước khi Man City tung ra những đòn kết liễu ở một đẳng cấp khác hẳn so với Mèo đen. Trong 55 phút đầu, Sunderland là đội chơi hay và quyết tâm hơn. Họ xứng đáng với phần thưởng là bàn mở tỉ số của Fabio Borini, nhưng đội mạnh hơn đã thắng. Toure, cầu thủ đã chơi mờ nhạt từ đầu trận bất ngờ có cú sút từ khoảng cách 25 mét làm giật mình thủ thành Vito Mannone đưa bóng vào nóc lưới. Trước khi Sunderland kịp tỉnh lại sau cú đòn trời giáng, Nasri đã thể hiện kỹ thuật và sự tự tin siêu đẳng với bàn thắng kết liễu trận đấu. Man City đã giành League Cup trong 1 phút 45 giây đó.
Ở Anh, chưa có đội bóng nào giành được cú ăn 3 quốc nội. Man City đang có cơ hội làm được điều đó. Pellegrini hiểu, nếu ông kết thúc mùa giải này chỉ với chỉ một chức vô địch League Cup, các ông chủ từ Abu Dhabi đầy tham vọng sẽ chưa thể hài lòng. Chặng đường phía trước sẽ là trận tứ kết Cúp FA trên sân nhà (gặp Wigan cuối tuần sau) và một vị trí hứa hẹn ở Premier League (Man City đang kém đội đầu bảng Chelsea 6 điểm, nhưng còn trong tay 2 trận chưa đá). HLV Pellegrini đã may mắn có những cầu thủ đủ sức xoay chuyển cục diện chỉ trong tích tắc. Nhưng cũng quan trọng không kém là những cầu thủ đó hoàn toàn tin tưởng ở ông để cống hiến hết mình. Champions League là giải đấu không còn nhiều hy vọng khi Man City phải đè bẹp Barca ở Nou Camp, nhưng thất bại ở đó là hoàn toàn chấp nhận được, nếu Man City có 2, hay 3 chiếc cúp quốc nội để bù vào.
Với Sunderland, thành công lớn nhất là tiếp tục sinh tồn ở Premier League, dù họ vẫn còn góp mặt ở Cúp FA. Nếu họ tiếp tục chơi bóng với cảm xúc, sự cam kết và nỗ lực như ở Wembley, mục tiêu trụ hạng là trong tầm tay. Nhưng để cạnh tranh với những đối thủ như Man City lúc này là ngoài tầm với của Poyet và các học trò.
Cúp Liên đoàn đương nhiên không phải là ưu tiến số một của HLV Pellegrini. Nhưng việc ông đã có danh hiệu đầu tiên kể từ khi tới Etihad, cũng là danh hiệu trong nước đầu tiên được trao ở Anh mùa này, là một tuyên bố quan trọng của chiến lược gia người Chile. Tuyên bố đó rất giống với những gì Jose Mourinho làm được khi ông cố tình coi giải đấu này là một mục tiêu chủ chốt. Thực tế, "người đặc biệt" đã giành được nó, ngay trong mùa đầu tiên của ông ở Chelsea (2004-05). Nếu như thành công này là rất quan trọng với Man City trong cuộc chinh phục danh hiệu dài hơi của họ, thì nó còn quan trọng hơn với Pellegrini khi chiếc cúp cho thấy HLV 60 tuổi này có thể là một người chiến thắng.
Danh hiệu đầu tiên cho một HLV mới là cực kỳ có ý nghĩa, nhất là với một người như Pellegrini, vốn có tiếng là một chiến lược gia giỏi tạo ra những đội bóng duy mỹ nhưng lại không biết cách giành danh hiệu. Điều đó chỉ xảy ra khi Pellegrini nắm những CLB hầu như không có hy vọng vô địch là Villarreal và Malaga. Ở Nam Mỹ, ông đã cho thấy mình có thể chiến thắng thường xuyên ra sao. Và Man City lại thể hiện điều đó ở Wembley tối qua, dù họ không phải đội chơi hay hơn. Chiếc cúp tối Chủ nhật là hết sức giá trị. Bất kỳ ai tìm cách hạ thấp chiến thắng đó phải nhìn vào niềm vui trên khuôn mặt các cầu thủ Man City sau hồi còi chung cuộc, có vậy mới thấy hết ý nghĩa của danh hiệu đầu tiên trong mùa bóng.
Chiến thắng càng thêm ngọt ngào khi Sunderland đã chơi một trận rất hay, trong tiếng cổ vũ vang dậy của những CĐV nhà. Các học trò của Poyet làm chủ thế trận trong suốt gần một giờ đồng hồ, trước khi Man City tung ra những đòn kết liễu ở một đẳng cấp khác hẳn so với Mèo đen. Trong 55 phút đầu, Sunderland là đội chơi hay và quyết tâm hơn. Họ xứng đáng với phần thưởng là bàn mở tỉ số của Fabio Borini, nhưng đội mạnh hơn đã thắng. Toure, cầu thủ đã chơi mờ nhạt từ đầu trận bất ngờ có cú sút từ khoảng cách 25 mét làm giật mình thủ thành Vito Mannone đưa bóng vào nóc lưới. Trước khi Sunderland kịp tỉnh lại sau cú đòn trời giáng, Nasri đã thể hiện kỹ thuật và sự tự tin siêu đẳng với bàn thắng kết liễu trận đấu. Man City đã giành League Cup trong 1 phút 45 giây đó.
Ở Anh, chưa có đội bóng nào giành được cú ăn 3 quốc nội. Man City đang có cơ hội làm được điều đó. Pellegrini hiểu, nếu ông kết thúc mùa giải này chỉ với chỉ một chức vô địch League Cup, các ông chủ từ Abu Dhabi đầy tham vọng sẽ chưa thể hài lòng. Chặng đường phía trước sẽ là trận tứ kết Cúp FA trên sân nhà (gặp Wigan cuối tuần sau) và một vị trí hứa hẹn ở Premier League (Man City đang kém đội đầu bảng Chelsea 6 điểm, nhưng còn trong tay 2 trận chưa đá). HLV Pellegrini đã may mắn có những cầu thủ đủ sức xoay chuyển cục diện chỉ trong tích tắc. Nhưng cũng quan trọng không kém là những cầu thủ đó hoàn toàn tin tưởng ở ông để cống hiến hết mình. Champions League là giải đấu không còn nhiều hy vọng khi Man City phải đè bẹp Barca ở Nou Camp, nhưng thất bại ở đó là hoàn toàn chấp nhận được, nếu Man City có 2, hay 3 chiếc cúp quốc nội để bù vào.
Với Sunderland, thành công lớn nhất là tiếp tục sinh tồn ở Premier League, dù họ vẫn còn góp mặt ở Cúp FA. Nếu họ tiếp tục chơi bóng với cảm xúc, sự cam kết và nỗ lực như ở Wembley, mục tiêu trụ hạng là trong tầm tay. Nhưng để cạnh tranh với những đối thủ như Man City lúc này là ngoài tầm với của Poyet và các học trò.