Trong bối cảnh một mùa bóng mà ông là HLV vào loại trầm lặng nhất của Premier League, giữa không khí ồn ào và đôi khi như một gánh xiếc rong trong các phòng họp báo, thật đáng ngạc nhiên khi nghe Pellegrini tiết lộ rằng ông từng có thời rất chua ngoa đanh đá. “Khi tôi mới khởi nghiệp HLV, tôi là một tính cách hoàn toàn khác”, ông nói. “Trên sân, tính cách của tôi cũng khác. Để trở thành một HLV, bạn phải thay đổi rất nhiều”.
Nhưng tất nhiên, ông chưa bao giờ đanh đá theo kiểu Jose Mourinho. Cả khi là một cầu thủ, đá trung vệ trong 13 năm cho Universidad de Chile (và giải nghệ vì chán nản do không đối phó nổi với Ivan Zamorano, 17 tuổi vào năm 1987), lẫn khi là HLV. Những phẩm chất đầu tiên phải nhắc đến ở Pellegrini khi ông đang trên đường đưa Man City tới mùa giải xuất sắc nhất lịch sử, mùa đầu tiên mà họ giành được 2 chiếc cúp ở trong nước, là trí thông minh, khả năng chiến thuật lão luyện và tạo ra động lực nơi các cầu thủ.
Sự yêu mến mà các CĐV ở Etihad dành cho Pellegrini là không cần tranh cãi: “Sheikh Mansour tới TBN trên một chiếc Lamborghini và đưa về cho chúng tôi một HLV, Manuel Pellegrini”. Nhưng nhiều người không biết rằng ngay từ đầu, ngay chính những đồng hương Chile của ông cũng không tin tưởng lắm vào khả năng thành công của “Ngài kỹ sư” ở Premier Leauge. “Phải chăng Pellegrini quá tử tế để làm HLV ở Premier League” tờ Santiago Times giật tít mùa hè năm ngoái.
Giờ thì không còn ai nghi ngờ nữa, khi Pellegrini đang kết hợp bóng đá với ngành kỹ sư dân dụng mà ông từng học để xây lại các căn nhà bị động đất tàn phá ở Chile. Ông từng thực sự là chỉ huy trưởng cho công trình xây nhà cho một người bạn, bác sĩ Alejandro Orizola, khi đó là một bác sĩ ở CLB, và giờ là người đứng đầu bộ phận y tế của Man City. Căn nhà không đẹp, nhưng rất tiện nghi.
Pellegrini có nhiều phẩm chất giống như người cha của ông, kỷ luật với bản thân và sự ham học hỏi, nhưng bố ông, Emilio, không phải là một người ham thích bóng đá, và chỉ bắt đầu để ý tới môn thể thoa này khi con trai ông đã đạt được những thành công ở tầm quốc tế, chơi cho một ĐT Chile không lấy gì làm mạnh lắm vào những ngày đen tối nhất của đất nước dưới chế độ độc tài Pinochet.
Chính trị là một sở thích quan trọng khác của nhà Pellegrini. Mẹ của Manuel, bà Silvia Ripamonti, là một người ủng hộ Pinochet, và em trai ông, Pablo, đang ra tranh cử nghị viện Chile đại diện cho Liên minh dân chủ độc lập UDI, một đảng cánh hữu. Lưu lạc vì sự nghiệp bóng đá, Pellegrini rất thất vọng vì không như các đồng hương trong nước, ông không thể đi bỏ phiếu.
Sự điềm tĩnh không phải là điều duy nhất Pellegrini thừa kế từ người cha, với ông, nổi bật hơn cả là sự ham học hỏi. “Nếu bạn hỏi tôi ở kiếp sau tôi có muốn làm HLV không, tôi sẽ nói không”, Pellegrini thừa nhận. “Tôi muốn trở thành một nghệ sĩ, một nhà văn, họa sĩ, nhà điêu khắc. Tôi cho rằng đó là lý do tại sao tôi đọc rất nhiều thứ, tôi muốn cảm nhận những cuộc đời khác nhau”.
Chính sự ham học hỏi đó giúp Pellegrini gần như luôn thành công ở mọi nơi mà ông tới, với những cuộc tái thiết mà ông tiến hành luôn đơm hoa kết trái. Diego Forlan, người đã chơi dưới sự dẫn dắt của Pellegrini tại Villarreal, mới đây đã nói về điều đó và David Silva cũng chia sẻ với cảm nhận của Forlan về tầm vóc của HLV mà họ đều gọi là “El Ingeniero”(Ngài kỹ sư).
“Ông ấy biến đội bóng thành một nơi của niềm vui và hạnh phúc”, Silva nói. “Ông ấy mang tới nụ cười ở đây, cũng nhờ đó mà chúng tôi chơi bóng, tấn công, nhiều bàn thắng. Ông ấy đã khiến chúng tôi rất trở nên cạnh tranh hơn, nỗ lực hơn, thúc đẩy chúng tôi tiến thêm một bước nữa. Sự trầm tĩnh của ông ấy là rất ấn tượng, và điều đó ảnh hưởng tới cả đội bóng”.
Theo nhiều cách, HLV 63 tuổi này đã trở thành một trong những HLV chiến thắng kỳ lạ nhất của Premier League. Nếu Man City giành chức vô địch tối mai, nhiều người hẳn sẽ so sánh ông với Joe Mercer, dù nhiều người nói ông giống Tony Book hơn.
Book là HLV của Man City từ năm 1973 tới 1979, cũng không thoải mái với báo chí, nhưng ông đã đưa Man City tới League Cup 1976, á quân (sau Liverpool) ở giải hạng Nhất cũ năm 1977 và vào tứ kết Cúp C3 1979 gặp Borussia Moenchengladbach. Man City sa thải Book trước trận đấu đó, vì họ muốn đưa về một HLV giàu sức chiến đấu, lắm lời và hay gây tranh cãi, Malcolm Allison. Từ đó tới nay, giờ họ mới lại nhìn thấy những hy vọng danh hiệu, với một chiến lược gia trầm lặng nữa.