Khi đến Arsenal vào năm 2011, Arteta được trông đợi sẽ là sự thay thế hoàn hảo cho đồng hương của anh, Cesc Fabregas, người đã trở về “nhà cũ” Nou Camp với Barca. Trên thực tế, xét về tài năng, Arteta khó có thể sánh với Fabregas. Tiền vệ của Barca đã được biết đến tại Arsenal từ năm 17 tuổi, và anh cũng là người giữ chiếc băng đội trưởng của đội bóng này khi mới 21 tuổi. Còn Arteta nổi lên ở Everton chỉ bởi tại đội bóng vùng Merseyside không có ai đạt đến đẳng cấp của anh.
Từ một cầu thủ chơi kiến tạo tại Everton, Arteta được đưa về Arsenal để đá ở một vị trí lùi sâu. Trên thực tế, cầu thủ này được đặt ở vị trí tiền vệ quét, khi mà Arsenal đã và đang có quá nhiều những cái tên xuất sắc có thể chơi cao hơn ở tuyến giữa như Aaron Ramsey, Mesut Oezil, Tomas Rosicky, Jack Wilshere, Santi Cazorla, hay thậm chí là Alex Oxlade-Chamberlain. Thêm nữa, HLV Arsene Wenger dường như không có ý định biến Arteta thành trung tâm trong lối chơi của Arsenal như ông đã từng làm với Fabregas.
Arteta rõ ràng không hợp với vị trí đá quét trước mặt hàng thủ. Khả năng chuyền bóng và phân phối của cầu thủ này là không thể bàn cãi, song kỹ năng tranh chấp tay đôi, lối chơi chịu va chạm và đánh chặn của Arteta gặp rất nhiều vấn đề. Cũng dễ hiểu, bởi anh là một cầu thủ có thiên hướng tấn công. Trong những thế trận mà Arsenal chiếm thế thượng phong, Arteta sẽ phát huy được sở trường phân phối bóng của mình, nhưng khi Pháo Thủ bị dồn ép hoặc đối mặt với những đối thủ có hàng tiền vệ mạnh, họ thường bị lộ ra khoảng trống rất lớn ở khu vực sau lưng Arteta, điển hình là ở những trận thua “bạc mặt” 3-6 trước Man City (tại Etihad), 1-5 trước Liverpool (tại Anfield) và 0-6 trước Chelsea (tại Stamford Bridge).
Ở mùa giải năm nay, Arsenal có lại sự phục vụ của “người cũ” Flamini. Có thể thấy, đây là cái tên mà họ cần hơn bao giờ hết. Đội chủ sân Emirates đã có quá đủ những người có thể chuyền bóng hiệu quả, đi bóng tốt, phối hợp nhịp nhàng với các đồng đội ở tuyến trên. Họ chỉ còn thiếu một cầu thủ đá quét ổn định, người có thể ở lại phần sân nhà và chặn đứng những đợt phản công của đối thủ. Flamini đã từng có 4 mùa giải rất thành công tại Arsenal ở vị trí này (2004-2008). Arteta chỉ nhỉnh hơn Flamini ở khả năng phát động tấn công, còn về mảng phòng ngự, anh chỉ là một “gã học việc” so với tiền vệ người Pháp.
Thêm nữa, Arteta đã 31 tuổi, anh đang ngày một trở nên chậm chạp, và chắc chắn không thể phát triển thêm để trở thành một cái tên thực sự đẳng cấp. Arsenal sẽ không thể tạo nên những sự khác biệt nếu họ không có những tái thiết mạnh mẽ ở khu vực giữa sân, trong đó vị trí của Arteta là đáng báo động nhất.
Từ một cầu thủ chơi kiến tạo tại Everton, Arteta được đưa về Arsenal để đá ở một vị trí lùi sâu. Trên thực tế, cầu thủ này được đặt ở vị trí tiền vệ quét, khi mà Arsenal đã và đang có quá nhiều những cái tên xuất sắc có thể chơi cao hơn ở tuyến giữa như Aaron Ramsey, Mesut Oezil, Tomas Rosicky, Jack Wilshere, Santi Cazorla, hay thậm chí là Alex Oxlade-Chamberlain. Thêm nữa, HLV Arsene Wenger dường như không có ý định biến Arteta thành trung tâm trong lối chơi của Arsenal như ông đã từng làm với Fabregas.
Arteta rõ ràng không hợp với vị trí đá quét trước mặt hàng thủ. Khả năng chuyền bóng và phân phối của cầu thủ này là không thể bàn cãi, song kỹ năng tranh chấp tay đôi, lối chơi chịu va chạm và đánh chặn của Arteta gặp rất nhiều vấn đề. Cũng dễ hiểu, bởi anh là một cầu thủ có thiên hướng tấn công. Trong những thế trận mà Arsenal chiếm thế thượng phong, Arteta sẽ phát huy được sở trường phân phối bóng của mình, nhưng khi Pháo Thủ bị dồn ép hoặc đối mặt với những đối thủ có hàng tiền vệ mạnh, họ thường bị lộ ra khoảng trống rất lớn ở khu vực sau lưng Arteta, điển hình là ở những trận thua “bạc mặt” 3-6 trước Man City (tại Etihad), 1-5 trước Liverpool (tại Anfield) và 0-6 trước Chelsea (tại Stamford Bridge).
Ở mùa giải năm nay, Arsenal có lại sự phục vụ của “người cũ” Flamini. Có thể thấy, đây là cái tên mà họ cần hơn bao giờ hết. Đội chủ sân Emirates đã có quá đủ những người có thể chuyền bóng hiệu quả, đi bóng tốt, phối hợp nhịp nhàng với các đồng đội ở tuyến trên. Họ chỉ còn thiếu một cầu thủ đá quét ổn định, người có thể ở lại phần sân nhà và chặn đứng những đợt phản công của đối thủ. Flamini đã từng có 4 mùa giải rất thành công tại Arsenal ở vị trí này (2004-2008). Arteta chỉ nhỉnh hơn Flamini ở khả năng phát động tấn công, còn về mảng phòng ngự, anh chỉ là một “gã học việc” so với tiền vệ người Pháp.
Thêm nữa, Arteta đã 31 tuổi, anh đang ngày một trở nên chậm chạp, và chắc chắn không thể phát triển thêm để trở thành một cái tên thực sự đẳng cấp. Arsenal sẽ không thể tạo nên những sự khác biệt nếu họ không có những tái thiết mạnh mẽ ở khu vực giữa sân, trong đó vị trí của Arteta là đáng báo động nhất.