Trận thua không những nói lên vấn đề của Arsenal về việc sự thiếu nhanh nhạy của họ trên TTCN, mà còn lôi ra trọng bệnh của đội bóng này ở giai đoạn nước rút. Hiện tại, họ đã bị đội đầu bảng Chelsea bỏ xa 4 điểm, và bị hất xuống vị trí thứ 3 trên BXH.
Có vẻ như HLV Arsene Wenger tin rằng lối đá chậm và chắc sẽ là chìa khóa giúp đội bóng của ông có được một kết quả thuận lợi ở trận đấu đêm qua trên sân Britannia, nơi họ đã từng mất điểm ở 4 lần ghé thăm gần nhất. Tuy nhiên, thực tế trận đấu đã chứng minh điều ngược lại: Arseal cần phải chơi nhanh hơn nữa. Với sự xuất hiện của Santi Cazorla, Jack Wilshere, Mikel Arteta, Tomas Rosicky và Mesut Ozil (hiệp 2), Arsenal là đội chủ động trong những tình huống cầm và chuyền bóng. Nhưng điều họ còn thiếu là tốc độ của những pha bóng đó.
Không có gì lạ, nếu HLV Wenger hướng những chỉ trích sau trận của ông vào lối chơi có phần bạo lực của Stoke, cùng với đó là pha thổi phạt penalty gây tranh cãi. Nhưng nhìn lại Arsenal, họ rất thiếu tâm lý chiến thắng, và chưa đủ tinh thần để tạo nên một trận thắng. Trận thua này càng nhấn mạnh hơn vào điểm yếu cố hữu của “Pháo thủ”: chiều sâu đội hình. Nó cũng giải thích tại sao những chức vô địch luôn rời xa đội bóng này trong những mùa giải đã qua.
Hiệp thi đấu đầu tiên là khoảng thời gian mà người ta gần như không nhận ra Arsenal. Họ chỉ có 225 đường chuyền, so với 230 của Stoke. Vấn đề lớn nhất của đội khách là lối chơi quá chậm chạp. Với việc Theo Walcott vẫn đang vắng mặt do chấn thương, Arsenal cần một người có lối chơi giống cầu thủ này để khỏa lấp khoảng trống, và đảm bảo được tốc độ cần thiết cho những đợt lên bóng.
Wenger có trong tay Alex Oxlade-Chamberlain, nhưng điều bất ngờ là ông lại cất cầu thủ chạy cánh này lên băng ghế dự bị. Oxlade-Chamberlain đã bỏ lỡ nửa đầu mùa giải năm nay do chấn thương, anh cần nhiều hơn những trận đấu để lấy lại cảm giác bóng và tìm lại phong độ. Lần gần nhất ra sân của cầu thủ này là trận thua 0-2 của Arsenal trước Bayern Munich trong khuôn khổ lượt đi vòng 1/8 Champions League vào ngày 17/2. Một cầu thủ nhanh nhẹn như vậy lẽ ra nên xuất phát ngay từ đầu.
Lối chơi thiếu tốc độ của Arsenal khiến những cầu thủ làm bóng như Cazorla, người chơi ở vị trí chính giữa 3 cầu thủ hộ công trong sơ đồ 4-2-3-1, có quá ít bóng để có thể tạo nên những đợt tấn công. Những thống kê cho thấy, tiền vệ người TBN không có bất kỳ pha chuyền hỏng nào cho đến phút thứ 36 của trận đấu, và kết thúc hiệp 1 với 32 đường chuyền, nhiều nhất trong số các cầu thủ có mặt trên sân. Tuy nhiên, vấn đề là có quá nhiều trong số đó là những đường ban ngắn, đơn giản và ngang sân.
Bản đồ chuyền bóng của Cazorla (trái), và hàng thủ dâng cao của Stoke (phải)
Nhận ra điểm yếu của đối thủ, HLV Mark Hughes đã để Stoke chơi với một hàng hậu vệ dâng cao hơn. Từng đánh bại cả Chelsea lẫn M.U trên sân nhà, Stoke có đủ kinh nghiệm để khóa chặt chủ công Oliver Giroud của đội khách, đồng thời đẩy đội hình lên cao hơn. Trong hiệp 1, vị trí trung bình mà đội chủ nhà đoạt lại quyền kiểm soát bóng là 35m tính từ khung gỗ của họ.
Một trong những vị trí khả quan nhất bên phía Arsenal trong hiệp 1 là Lukas Podolski, lại thường xuyên bị cô lập ở hàng lang cánh trái, với chỉ 14 lần chạm bóng, ít nhất trong số các cầu thủ trên sân. Đồng đội chơi cùng cánh với anh, Kieron Gibbs, cũng chỉ có 28 lần chạm bóng, nhưng vấn đề lớn hơn cả là họ không phối hợp với nhau. Trong hiệp thi đấu đầu tiên, Gibbs chỉ có duy nhất 1 đường chuyền cho Podolski.
Không có gì bất ngờ khi sau đó Podolski bị thay thế bởi Mesut Oezil. Tuy nhiên cựu cầu thủ Real Madrid cũng không thể giúp gì cho Arsenal, ngoài một tình huống sút bóng chéo góc xém cột dọc khung thành đội chủ nhà. Sau khi vào sân, Oezil chơi cao hơn Cazorla, và cố gắng tạo ra những đường chuyền vào khu cấm địa của Stoke, nhưng đều không thành công.
Bản đồ cho thấy sự lạc lõng của Podolski (9) bên cánh trái
Và rồi sau đó là Oxlade-Chamberlain vào sân ở phút 74, thay thế cho Rosicky ở hành lang cánh phải. Tốc độ và sức mạnh của cầu thủ này ngay lập tức đã tạo ra 2 cơ hội cho Arsenal, trong đó có pha bỏ lỡ vô cùng đáng tiếc của Yaya Sanogo ở những phút bù giờ, khi anh sút bóng lên trời ở khoảng cách của một quả phạt 11m trong tư thế không bị ai kèm. Việc thi đấu cao hơn, và dạt cánh, khiến khả năng tạo cơ hội của Oxlade-Chamberlain tỏ ra hiệu quả hơn. Đáng tiếc là sự có mặt của anh chỉ có vẻn vẹn 16 phút.
Đội bóng của HLV Wenger không có bất kỳ cú sút trúng đích nào trong hiệp 2. Điều đó có nghĩa là họ chỉ có 2 lần sút chính xác trong toàn bộ trận đấu. Có một thực tế gây giật mình, là “Pháo thủ” đã không thắng ở 4/6 trận gần nhất tại Premier League. Liệu trận thua này sẽ là bắt đầu cho màn sụp đổ “như thường lệ” của Arsenal?
Có vẻ như HLV Arsene Wenger tin rằng lối đá chậm và chắc sẽ là chìa khóa giúp đội bóng của ông có được một kết quả thuận lợi ở trận đấu đêm qua trên sân Britannia, nơi họ đã từng mất điểm ở 4 lần ghé thăm gần nhất. Tuy nhiên, thực tế trận đấu đã chứng minh điều ngược lại: Arseal cần phải chơi nhanh hơn nữa. Với sự xuất hiện của Santi Cazorla, Jack Wilshere, Mikel Arteta, Tomas Rosicky và Mesut Ozil (hiệp 2), Arsenal là đội chủ động trong những tình huống cầm và chuyền bóng. Nhưng điều họ còn thiếu là tốc độ của những pha bóng đó.
Không có gì lạ, nếu HLV Wenger hướng những chỉ trích sau trận của ông vào lối chơi có phần bạo lực của Stoke, cùng với đó là pha thổi phạt penalty gây tranh cãi. Nhưng nhìn lại Arsenal, họ rất thiếu tâm lý chiến thắng, và chưa đủ tinh thần để tạo nên một trận thắng. Trận thua này càng nhấn mạnh hơn vào điểm yếu cố hữu của “Pháo thủ”: chiều sâu đội hình. Nó cũng giải thích tại sao những chức vô địch luôn rời xa đội bóng này trong những mùa giải đã qua.
Hiệp thi đấu đầu tiên là khoảng thời gian mà người ta gần như không nhận ra Arsenal. Họ chỉ có 225 đường chuyền, so với 230 của Stoke. Vấn đề lớn nhất của đội khách là lối chơi quá chậm chạp. Với việc Theo Walcott vẫn đang vắng mặt do chấn thương, Arsenal cần một người có lối chơi giống cầu thủ này để khỏa lấp khoảng trống, và đảm bảo được tốc độ cần thiết cho những đợt lên bóng.
Wenger có trong tay Alex Oxlade-Chamberlain, nhưng điều bất ngờ là ông lại cất cầu thủ chạy cánh này lên băng ghế dự bị. Oxlade-Chamberlain đã bỏ lỡ nửa đầu mùa giải năm nay do chấn thương, anh cần nhiều hơn những trận đấu để lấy lại cảm giác bóng và tìm lại phong độ. Lần gần nhất ra sân của cầu thủ này là trận thua 0-2 của Arsenal trước Bayern Munich trong khuôn khổ lượt đi vòng 1/8 Champions League vào ngày 17/2. Một cầu thủ nhanh nhẹn như vậy lẽ ra nên xuất phát ngay từ đầu.
Lối chơi thiếu tốc độ của Arsenal khiến những cầu thủ làm bóng như Cazorla, người chơi ở vị trí chính giữa 3 cầu thủ hộ công trong sơ đồ 4-2-3-1, có quá ít bóng để có thể tạo nên những đợt tấn công. Những thống kê cho thấy, tiền vệ người TBN không có bất kỳ pha chuyền hỏng nào cho đến phút thứ 36 của trận đấu, và kết thúc hiệp 1 với 32 đường chuyền, nhiều nhất trong số các cầu thủ có mặt trên sân. Tuy nhiên, vấn đề là có quá nhiều trong số đó là những đường ban ngắn, đơn giản và ngang sân.
Bản đồ chuyền bóng của Cazorla (trái), và hàng thủ dâng cao của Stoke (phải)
Nhận ra điểm yếu của đối thủ, HLV Mark Hughes đã để Stoke chơi với một hàng hậu vệ dâng cao hơn. Từng đánh bại cả Chelsea lẫn M.U trên sân nhà, Stoke có đủ kinh nghiệm để khóa chặt chủ công Oliver Giroud của đội khách, đồng thời đẩy đội hình lên cao hơn. Trong hiệp 1, vị trí trung bình mà đội chủ nhà đoạt lại quyền kiểm soát bóng là 35m tính từ khung gỗ của họ.
Một trong những vị trí khả quan nhất bên phía Arsenal trong hiệp 1 là Lukas Podolski, lại thường xuyên bị cô lập ở hàng lang cánh trái, với chỉ 14 lần chạm bóng, ít nhất trong số các cầu thủ trên sân. Đồng đội chơi cùng cánh với anh, Kieron Gibbs, cũng chỉ có 28 lần chạm bóng, nhưng vấn đề lớn hơn cả là họ không phối hợp với nhau. Trong hiệp thi đấu đầu tiên, Gibbs chỉ có duy nhất 1 đường chuyền cho Podolski.
Không có gì bất ngờ khi sau đó Podolski bị thay thế bởi Mesut Oezil. Tuy nhiên cựu cầu thủ Real Madrid cũng không thể giúp gì cho Arsenal, ngoài một tình huống sút bóng chéo góc xém cột dọc khung thành đội chủ nhà. Sau khi vào sân, Oezil chơi cao hơn Cazorla, và cố gắng tạo ra những đường chuyền vào khu cấm địa của Stoke, nhưng đều không thành công.
Bản đồ cho thấy sự lạc lõng của Podolski (9) bên cánh trái
Và rồi sau đó là Oxlade-Chamberlain vào sân ở phút 74, thay thế cho Rosicky ở hành lang cánh phải. Tốc độ và sức mạnh của cầu thủ này ngay lập tức đã tạo ra 2 cơ hội cho Arsenal, trong đó có pha bỏ lỡ vô cùng đáng tiếc của Yaya Sanogo ở những phút bù giờ, khi anh sút bóng lên trời ở khoảng cách của một quả phạt 11m trong tư thế không bị ai kèm. Việc thi đấu cao hơn, và dạt cánh, khiến khả năng tạo cơ hội của Oxlade-Chamberlain tỏ ra hiệu quả hơn. Đáng tiếc là sự có mặt của anh chỉ có vẻn vẹn 16 phút.
Đội bóng của HLV Wenger không có bất kỳ cú sút trúng đích nào trong hiệp 2. Điều đó có nghĩa là họ chỉ có 2 lần sút chính xác trong toàn bộ trận đấu. Có một thực tế gây giật mình, là “Pháo thủ” đã không thắng ở 4/6 trận gần nhất tại Premier League. Liệu trận thua này sẽ là bắt đầu cho màn sụp đổ “như thường lệ” của Arsenal?