Có thể nói, ngay ở mùa giải đầu tiên trở lại, Mourinho đã tìm được tất cả những thứ vũ khí tâm lý chết chóc nhất mà ông bỏ lại khi chia tay Premier League vào năm 2007. HLV người Bồ có thể thay đổi một chút về phong cách và vẻ bề ngoài, song những tư duy về bóng đá và con người của ông thì có lẽ không bao giờ có thể đổi thay. Đó là sự tính toán, các mánh khóe, và trên hết là thành công, là những điều không thể bỏ qua mỗi khi nhắc đến “Người đặc biệt”.
Mourinho có khá nhiều "kẻ thù". Người đầu tiên cần phải nói đến là Manuel Pellegrini. Cả hai từng có thời gian giáp mặt nảy lửa tại La Liga mỗi khi Real và Malaga đối đầu. Bây giờ, khi Pellegrini cũng cập bến Premier League để dẫn dắt Man City, mối thâm thù giữa hai chiến lược gia này lại càng sâu đậm thêm. Trên thực tế, dù là một người nổi tiếng về sự điềm tĩnh, song Pellegrini đôi lúc cũng bị Mourinho dồn đến chân tường, và buộc phải phản kháng. Kể cả việc so sánh “ngựa nhỏ Chelsea”, và “ngựa lớn Man City” trong cuộc cạnh tranh đến ngôi vô địch Premier League, Mou cũng khéo léo gỡ bỏ áp lực cho The Blues, và vô-tình-một-cách-cố-tình đẩy điều đó cho đối thủ đến từ Manchester.
Sau chiến thắng 1-0 của Chelsea trước Man City tại vòng 25 Premier League trên sân Etihad vừa qua, có lẽ do ức chế, Pellegrini đã phát biểu thằng: “Chelsea là đội bóng tiêu hoang nhất trong vòng 1 thập kỷ qua, điều đó cho thấy họ vẫn rất giàu có”. Nhưng rõ ràng Pellegrini không hiểu được ông đang đối đầu với ai. Bằng một cách nói hóm hỉnh mà cực kỳ sâu cay, Mou đáp lại: “Điều duy nhất mà tôi thấy là ông ấy chẳng bao giờ đưa tên tôi vào những lời bình luận. Ông ấy không bao giờ nhận xét về tôi”. Điều này cho thấy Pellegrini không “dám” đối đầu, hay “ngại” đối đầu với Mourinho? Đó rất có thể là ẩn ý của Mou sau câu nói này.
Tiếp đó, đến một Pep Guardiola lừng lẫy từ thời còn dẫn dắt Barca cũng từng phải thừa nhận tài năng trong cách ăn nói của “Người đặc biệt”. Pep từng phải nhận thua một cách “tâm phục khẩu phục”: “Ở bên ngoài sân cỏ, ông ấy thể hiện như mình đã cầm chắc chiến thắng. Ông ấy hiểu biết về mọi thứ và là người tôi không bao giờ muốn tranh cãi, bởi đó là điều mà tôi không biết phải làm thế nào”. Pep có thể không biết, chứ với Mourinho, những chiến thuật trong và ngoài sân cỏ đó đã là bài học nằm lòng của ông.
Để thắng một trận đấu trên sân cỏ, bất kỳ HLV nào cũng có thể làm được, nhưng để thắng một cuộc đấu tâm lý trước và sau trận đấu, điều này cần nhiều hơn một thứ chất xám thông thường. Đó là cả một hệ thống công việc, bao gồm: giải tỏa áp lực cho các cầu thủ, cách phàn nàn và tra hỏi các trọng tài, tạo “bão” truyền thông, và chơi đòn tâm lý khiến đối thủ nghi ngờ năng lực của chính mình. Nói xa hơn, đó không phải là một cuộc chiến thông thường giữa Chelsea và Man City, giữa Real và Barca, mà là những cuộc đối đầu giữa họ với Mourinho.
Chỉ mới đây thôi, Mou lại cho thấy ông sắc sảo và cay độc như thế nào với lời đối đáp cùng HLV Arsene Wenger của Arsenal về cuộc đua cho ngôi vô địch Premier League mùa này. Wenger nhận định: “Cuộc đua là rất mở, Chelsea là đội duy nhất có thể vấp ngã vì họ đang dẫn đầu, trong khi những đội còn lại vẫn còn khả năng vô địch. Mourinho là kẻ sợ thất bại”. Đáp lại, Mou nhắm thẳng vào quá khứ không danh hiệu của “Pháo thủ”: “Nếu ông ấy (Wenger) đúng và tôi là kẻ sợ thất bại, thì có lẽ bởi tôi không nhiều lần thua cuộc. 8 năm không một chiếc cúp, đó mới là thất bại. Ông ấy là một chuyên gia thất bại”. Người giành thế thượng phong sau màn “võ mồm” này, có lẽ ai cũng đoán ra.
Đột nhiên, sau khi nhìn lại cách mà Mourinho “dìm” hết HLV này đến chiến lược gia khác tại Premier League, liệu đây có phải là giải đấu cho những đội bóng lớn nhất, những đội hình đắt tiền nhất, hay những lối chơi hay nhất? Có một điều sâu sắc hơn, đó là cuộc chiến của những người cầm lái, bởi cách mà họ thể hiện, cũng là cách mà đội bóng của họ cho thấy trên sân bóng.
Mourinho hiểu quá rõ điều đó. Thế nên, điều này giải thích tại sao HLV người Bồ lại thích giai đoạn nước rút của mùa giải đến vậy.
Mourinho có khá nhiều "kẻ thù". Người đầu tiên cần phải nói đến là Manuel Pellegrini. Cả hai từng có thời gian giáp mặt nảy lửa tại La Liga mỗi khi Real và Malaga đối đầu. Bây giờ, khi Pellegrini cũng cập bến Premier League để dẫn dắt Man City, mối thâm thù giữa hai chiến lược gia này lại càng sâu đậm thêm. Trên thực tế, dù là một người nổi tiếng về sự điềm tĩnh, song Pellegrini đôi lúc cũng bị Mourinho dồn đến chân tường, và buộc phải phản kháng. Kể cả việc so sánh “ngựa nhỏ Chelsea”, và “ngựa lớn Man City” trong cuộc cạnh tranh đến ngôi vô địch Premier League, Mou cũng khéo léo gỡ bỏ áp lực cho The Blues, và vô-tình-một-cách-cố-tình đẩy điều đó cho đối thủ đến từ Manchester.
Sau chiến thắng 1-0 của Chelsea trước Man City tại vòng 25 Premier League trên sân Etihad vừa qua, có lẽ do ức chế, Pellegrini đã phát biểu thằng: “Chelsea là đội bóng tiêu hoang nhất trong vòng 1 thập kỷ qua, điều đó cho thấy họ vẫn rất giàu có”. Nhưng rõ ràng Pellegrini không hiểu được ông đang đối đầu với ai. Bằng một cách nói hóm hỉnh mà cực kỳ sâu cay, Mou đáp lại: “Điều duy nhất mà tôi thấy là ông ấy chẳng bao giờ đưa tên tôi vào những lời bình luận. Ông ấy không bao giờ nhận xét về tôi”. Điều này cho thấy Pellegrini không “dám” đối đầu, hay “ngại” đối đầu với Mourinho? Đó rất có thể là ẩn ý của Mou sau câu nói này.
Tiếp đó, đến một Pep Guardiola lừng lẫy từ thời còn dẫn dắt Barca cũng từng phải thừa nhận tài năng trong cách ăn nói của “Người đặc biệt”. Pep từng phải nhận thua một cách “tâm phục khẩu phục”: “Ở bên ngoài sân cỏ, ông ấy thể hiện như mình đã cầm chắc chiến thắng. Ông ấy hiểu biết về mọi thứ và là người tôi không bao giờ muốn tranh cãi, bởi đó là điều mà tôi không biết phải làm thế nào”. Pep có thể không biết, chứ với Mourinho, những chiến thuật trong và ngoài sân cỏ đó đã là bài học nằm lòng của ông.
Để thắng một trận đấu trên sân cỏ, bất kỳ HLV nào cũng có thể làm được, nhưng để thắng một cuộc đấu tâm lý trước và sau trận đấu, điều này cần nhiều hơn một thứ chất xám thông thường. Đó là cả một hệ thống công việc, bao gồm: giải tỏa áp lực cho các cầu thủ, cách phàn nàn và tra hỏi các trọng tài, tạo “bão” truyền thông, và chơi đòn tâm lý khiến đối thủ nghi ngờ năng lực của chính mình. Nói xa hơn, đó không phải là một cuộc chiến thông thường giữa Chelsea và Man City, giữa Real và Barca, mà là những cuộc đối đầu giữa họ với Mourinho.
Chỉ mới đây thôi, Mou lại cho thấy ông sắc sảo và cay độc như thế nào với lời đối đáp cùng HLV Arsene Wenger của Arsenal về cuộc đua cho ngôi vô địch Premier League mùa này. Wenger nhận định: “Cuộc đua là rất mở, Chelsea là đội duy nhất có thể vấp ngã vì họ đang dẫn đầu, trong khi những đội còn lại vẫn còn khả năng vô địch. Mourinho là kẻ sợ thất bại”. Đáp lại, Mou nhắm thẳng vào quá khứ không danh hiệu của “Pháo thủ”: “Nếu ông ấy (Wenger) đúng và tôi là kẻ sợ thất bại, thì có lẽ bởi tôi không nhiều lần thua cuộc. 8 năm không một chiếc cúp, đó mới là thất bại. Ông ấy là một chuyên gia thất bại”. Người giành thế thượng phong sau màn “võ mồm” này, có lẽ ai cũng đoán ra.
Đột nhiên, sau khi nhìn lại cách mà Mourinho “dìm” hết HLV này đến chiến lược gia khác tại Premier League, liệu đây có phải là giải đấu cho những đội bóng lớn nhất, những đội hình đắt tiền nhất, hay những lối chơi hay nhất? Có một điều sâu sắc hơn, đó là cuộc chiến của những người cầm lái, bởi cách mà họ thể hiện, cũng là cách mà đội bóng của họ cho thấy trên sân bóng.
Mourinho hiểu quá rõ điều đó. Thế nên, điều này giải thích tại sao HLV người Bồ lại thích giai đoạn nước rút của mùa giải đến vậy.