Anh chàng Marcus Rashford như từ dưới đất chui lên bỗng trở thành chủ đề nổi bật trên những trang báo. Cộng với việc HLV Louis van Gaal mang một đội hình gồm nhiều cầu thủ trẻ đá với Arsenal lại càng khiến Arsene Wenger cảm thấy nóng mặt. Nghe người ta nói Arsenal thua đội... U21 của M.U, tất nhiên Wenger phải quê chứ.
“Nào, quý vị đừng làm quá lên thế”, Wenger nói. “Họ có hàng chục triệu bảng trên sân, từ David de Gea lên đến hàng tiền vệ. Họ chi rất nhiều tiền cho Depay, chứ có phải anh ta từ đội trẻ lên đâu”.
Cứ liên quan đến những con số, Wenger rất hiếm khi sai, quả không hổ danh “Giáo sư”. Đội hình chính của M.U ở trận đấu với Arsenal có giá 184 triệu bảng, trong khi đó đội hình ra sân của Arsenal chỉ có giá 147 triệu bảng.
Với 184 triệu bảng, đội hình chính của M.U có giá chuyển nhượng cao hơn tất cả các đội bóng ở Italia (trừ Juventus), cao hơn mọi đội bóng Đức (trừ Bayern), cao hơn mọi đội bóng Pháp (trừ PSG) và cao hơn mọi đội bóng Tây Ban Nha (trừ Real và Barcelona). Ngay cả khi rất nhiều ngôi sao của đội một phải ngồi ngoài vì chấn thương, họ vẫn có một dàn cầu thủ trẻ hùng hậu để tin cậy.
Đấy là hai thứ mà Wenger đều không có. Việc Wenger vin vào những con số để cho thấy M.U... mạnh hơn Arsenal rõ ràng là việc làm mang tính chống chế. Bởi ai cũng biết từ sau khi Sir Alex Ferguson ra, M.U mua cầu thủ nào cũng bị đối phương hét giá trên trời, còn Arsenal thì qua bao năm đã gầy dựng phong cách ăn chắc mặc bền, bước vào thương lượng bao giờ cũng “cò kè bớt một thêm hai” như cái lần đề nghị 40 triệu lẻ 1 bảng cho Luis Suarez.
Sự thật là Arsenal đã thua một M.U chỉ còn lại phân nửa sức mạnh, một M.U có đến 8 cầu thủ từ tuyến trẻ trong danh sách đăng ký. Arsenal bao năm qua vẫn hay thua tại Old Trafford. Dưới thời Sir Alex, một M.U với 4 hậu vệ cánh vẫn có thể đánh bại Arsenal hùng hậu của Wenger, như trận đấu cuối tuần qua vậy.
Nhìn từ một góc độ khác, Arsenal không thua M.U, mà họ thua Leicester. Và đội bóng này thì giá chuyển nhượng chỉ bằng 1/4 Arsenal. Ông giải thích gì về điều này?
Từ khi Premier League xuất hiện những ông trùm dầu hỏa, Wenger thỉnh thoảng lại có ý chê bai, gọi họ là những kẻ bỏ tiền mua danh hiệu. Dần dà, Wenger làm thành một triết lý riêng: “Bóng đá là trò chơi của 22 người, họ đuổi theo quả bóng trong 90 phút và ai có nhiều bóng hơn thì thắng”.
VIDEO: M.U 3-2 Arsenal (Vòng 27 Ngoại hạng Anh 2015/16) |
---|
NỘI DUNG SẼ XUẤT HIỆN TẠI ĐÂY Độ cao sẽ thay đổi tùy theo nội dung đã xuất bản |
Nhưng thật may vì Leicester đã chứng tỏ điều ngược lại. Chẳng cần tiền, thay vào đó là một chút vận may, một HLV tài ba, một đội ngũ giàu động lực và một vài bản hợp đồng thật sự chất lượng, bạn thừa sức đứng trên những đại gia nhiều tiền hơn. Với nhiều người, việc Leicester đang bỏ xa Arsenal 5 điểm là một câu chuyện đầy cảm hứng. Với Wenger, đấy là một cơn ác mộng. Vì bây giờ ông đâu thể đổ lỗi cho tiền được nữa.
Arsenal có thừa tiền để cạnh tranh với Chelsea, Man City và Man United trên thương trường, nhưng họ không vung nó ra để mua ngôi sao. Nghĩa là họ không thiếu tiền, họ chỉ thiếu can đảm mà thôi. Wenger cứ bảo không có nhiều cầu thủ có thể giúp Arsenal mạnh lên ngay tức khắc. Nói thế chả lẽ trên đời này hết tiền đạo hay hơn Olivier Giroud, Theo Walcott và cả Alex Iwobi hay sao?
Hãy nhìn N’Golo Kante, chỉ tốn của Leicester có 6 triệu bảng và đang là một trong những tiền vệ hay nhất Premier League. Wenger không đủ dũng cảm, ông sợ phạm sai lầm. Và thế là ông không có... quà, trong mùa bóng mà vận may đang ưu ái cho những kẽ dũng cảm, táo bạo hơn.