Sự kỳ vọng quá lớn mà người M.U kỳ vọng vào Falcao dường như đang làm hại cầu thủ này. Trên thực tế, chấn thương đầu gối nghiêm trọng hồi năm ngoái đang khiến Falcao trở thành một cầu thủ ở đẳng cấp khác, nhưng là thấp hơn rất nhiều so với chính anh thời còn tung hoành tại Porto hay Atletico Madrid. Có lẽ Falcao “thích” tỏa sáng hơn khi không có những ánh hào quang quá chói lọi bên mình. Áp lực từ sự kỳ vọng đang khiến cầu thủ này gặp vấn đề về tâm lý, qua đó dần cướp đi cơ hội được M.U mua đứt từ Monaco vào mùa Hè năm nay.
Falcao nên tự chất vấn mình, rằng tại sao anh có tới 3 cơ hội ngon ăn mà không thể ghi bàn, trong khi Wilson, một tiền đạo trẻ chỉ có 30 phút thể hiện mình, lại khiến M.U chơi khác đi rất nhiều so với hiệp 1, và đặc biệt là có cho cá nhân mình một pha lập công. Những pha bỏ lỡ ở các phút 13, 56 và 76, khi “El Tigre” gần như chỉ còn đối mặt với Robert Green trong vòng 16m50, là không thể chấp nhận với một mẫu tiền đạo theo kiểu “poacher” (trộm trứng) điển hình như Falcao. Đáng chú ý, kể từ khi vào sân, Wilson đã có 2 lần “dọn cỗ” cho Falcao, nhưng sự vô duyên của chân sút người Colombia vẫn là điều tỏ ra choáng ngợp.
Falcao bỏ lỡ nhiều cơ hội ngon ăn ở trận này
Có vẻ như việc quá nóng lòng muốn thể hiện mình đã khiến Falcao không còn thực sự là chính anh. Ở trận đấu trên sân Loftus Road tối qua, “số 9” của M.U chỉ dành 10% thời gian có mặt trên sân trong vòng 16m50, còn lại là những lần chạy về tận giữa sân để tìm bóng hoặc di chuyển ra cánh để đua tốc độ với các hậu vệ biên của QPR. Bằng chứng cho việc này là Falcao dùng tới 50% thời gian ở giữa sân, và 35% ở khu vực trước vòng 16m50. Việc có tới 85% thời lượng trận đấu chơi bóng ở ngoài khu vực sở trường đã khiến Falcao không còn duy trì được sự sắc nét, và tỏ ra hụt hơi trong những tình huống cần sự tỉnh táo và quyết đoán.
Với Falcao, nếu không thể tận dụng được khoảng thời gian này để chứng tỏ giá trị, thì e rằng anh sẽ không bao giờ còn có thể làm được điều này tại Old Trafford. Chấn thương của Van Persie trao cho Falcao cơ hội, nhưng anh lại ném nó ra cửa sổ bằng sự thiếu tinh tế đến khó hiểu. Van Gaal đã rất đúng khi khẳng định, rằng “dù giá của Falcao có là 95 triệu bảng hay 5.000 bảng, thì cậu ta vẫn phải chứng tỏ mình để được đá chính”. M.U sẽ “hớ” to nếu họ mua Falcao của thời điểm hiện tại, bởi cách chơi bóng của cựu tiền đạo Porto và Atletico Madrid không khác là mấy so với những chân sút thường thường bậc trung tại Premier League.
Wilson (giữa) chính là tương lai của M.U
Trong khi đó, bàn thắng của Wilson đã chứng tỏ được những phẩm chất của tài năng trẻ này: sự quyết tâm và nhạy bén. Không thành công sau cú sút đầu tiên, tiền đạo trưởng thành từ lò Carrington ngay lập tức bật lên rất nhanh và tự chuyển vai trò thành người sút bồi. Bên cạnh đó, tốc độ tốt, lối chơi đồng đội và khát khao thể hiện mình cũng là những yếu tố lí giải tại sao Van Gaal đặt niềm tin vào anh. Wilson từng đá chủ công ở M.U dưới thời HLV tạm quyền Ryan Giggs ở cuối mùa giải năm ngoái, anh cũng từng được xếp đá cặp với Robin van Persie ở mùa giải năm nay, còn giờ là sát cánh cùng Falcao và Angel di Maria trong sơ đồ 3 cầu thủ tấn công. Có thể thấy, ở sơ đồ nào Wilson cũng thể hiện được tiềm năng lớn.
Là người kém thế nhất trong cuộc cạnh tranh giành vị trí đá chính trên hàng công của “Quỷ đỏ”, song Wilson cho thấy anh mới là điều mà người M.U nên trân trọng. Trong bối cảnh Van Persie đã quá “chảy” vì ảnh hưởng tuổi tác, còn Falcao vẫn đang chật vật tìm lại mình sau ác mộng chấn thương, Wilson chính là hình ảnh tiêu biểu cho một thế hệ mới tại sân Old Trafford, cùng với những Paddy McNair và Tyler Blackett. Van Gaal có cái lí của riêng ông khi “chọn mặt gửi vàng” nhưng cái tên này, trong khi rất nhiều những cầu thủ trẻ khác của M.U bị đẩy đi. Đó sẽ như là một luồng gió mới cho thời kỳ “quá độ” chưa qua của M.U.
Falcao nên tự chất vấn mình, rằng tại sao anh có tới 3 cơ hội ngon ăn mà không thể ghi bàn, trong khi Wilson, một tiền đạo trẻ chỉ có 30 phút thể hiện mình, lại khiến M.U chơi khác đi rất nhiều so với hiệp 1, và đặc biệt là có cho cá nhân mình một pha lập công. Những pha bỏ lỡ ở các phút 13, 56 và 76, khi “El Tigre” gần như chỉ còn đối mặt với Robert Green trong vòng 16m50, là không thể chấp nhận với một mẫu tiền đạo theo kiểu “poacher” (trộm trứng) điển hình như Falcao. Đáng chú ý, kể từ khi vào sân, Wilson đã có 2 lần “dọn cỗ” cho Falcao, nhưng sự vô duyên của chân sút người Colombia vẫn là điều tỏ ra choáng ngợp.
Falcao bỏ lỡ nhiều cơ hội ngon ăn ở trận này
Có vẻ như việc quá nóng lòng muốn thể hiện mình đã khiến Falcao không còn thực sự là chính anh. Ở trận đấu trên sân Loftus Road tối qua, “số 9” của M.U chỉ dành 10% thời gian có mặt trên sân trong vòng 16m50, còn lại là những lần chạy về tận giữa sân để tìm bóng hoặc di chuyển ra cánh để đua tốc độ với các hậu vệ biên của QPR. Bằng chứng cho việc này là Falcao dùng tới 50% thời gian ở giữa sân, và 35% ở khu vực trước vòng 16m50. Việc có tới 85% thời lượng trận đấu chơi bóng ở ngoài khu vực sở trường đã khiến Falcao không còn duy trì được sự sắc nét, và tỏ ra hụt hơi trong những tình huống cần sự tỉnh táo và quyết đoán.
Với Falcao, nếu không thể tận dụng được khoảng thời gian này để chứng tỏ giá trị, thì e rằng anh sẽ không bao giờ còn có thể làm được điều này tại Old Trafford. Chấn thương của Van Persie trao cho Falcao cơ hội, nhưng anh lại ném nó ra cửa sổ bằng sự thiếu tinh tế đến khó hiểu. Van Gaal đã rất đúng khi khẳng định, rằng “dù giá của Falcao có là 95 triệu bảng hay 5.000 bảng, thì cậu ta vẫn phải chứng tỏ mình để được đá chính”. M.U sẽ “hớ” to nếu họ mua Falcao của thời điểm hiện tại, bởi cách chơi bóng của cựu tiền đạo Porto và Atletico Madrid không khác là mấy so với những chân sút thường thường bậc trung tại Premier League.
Wilson (giữa) chính là tương lai của M.U
Trong khi đó, bàn thắng của Wilson đã chứng tỏ được những phẩm chất của tài năng trẻ này: sự quyết tâm và nhạy bén. Không thành công sau cú sút đầu tiên, tiền đạo trưởng thành từ lò Carrington ngay lập tức bật lên rất nhanh và tự chuyển vai trò thành người sút bồi. Bên cạnh đó, tốc độ tốt, lối chơi đồng đội và khát khao thể hiện mình cũng là những yếu tố lí giải tại sao Van Gaal đặt niềm tin vào anh. Wilson từng đá chủ công ở M.U dưới thời HLV tạm quyền Ryan Giggs ở cuối mùa giải năm ngoái, anh cũng từng được xếp đá cặp với Robin van Persie ở mùa giải năm nay, còn giờ là sát cánh cùng Falcao và Angel di Maria trong sơ đồ 3 cầu thủ tấn công. Có thể thấy, ở sơ đồ nào Wilson cũng thể hiện được tiềm năng lớn.
Là người kém thế nhất trong cuộc cạnh tranh giành vị trí đá chính trên hàng công của “Quỷ đỏ”, song Wilson cho thấy anh mới là điều mà người M.U nên trân trọng. Trong bối cảnh Van Persie đã quá “chảy” vì ảnh hưởng tuổi tác, còn Falcao vẫn đang chật vật tìm lại mình sau ác mộng chấn thương, Wilson chính là hình ảnh tiêu biểu cho một thế hệ mới tại sân Old Trafford, cùng với những Paddy McNair và Tyler Blackett. Van Gaal có cái lí của riêng ông khi “chọn mặt gửi vàng” nhưng cái tên này, trong khi rất nhiều những cầu thủ trẻ khác của M.U bị đẩy đi. Đó sẽ như là một luồng gió mới cho thời kỳ “quá độ” chưa qua của M.U.
VIDEO: QPR 0-2 M.U
NỘI DUNG SẼ XUẤT HIỆN TẠI ĐÂY Độ cao sẽ thay đổi tùy theo nội dung đã xuất bản |