CÓ MỘT OEZIL “CƠ BẮP”
Một trong những khoảnh khắc được nhiều CĐV Arsenal chờ đợi nhất đã xuất hiện hồi cuối tuần trước. Phút 72 trận gặp Stoke, Mesut Oezil được HLV Wenger tung vào sân. Đó là lần xuất hiện đầu tiên của cầu thủ người Đức từ sau khi anh dính chấn thương trong trận đấu với Chelsea hồi đầu tháng 10 năm ngoái. Với khoảng thời gian ít ỏi, khi thế trận đã an bài, và trong tình trạng thể lực lẫn phong độ vẫn chưa đạt 100%, Oezil đương nhiên không để lại ấn tượng nào đặc biệt. Chỉ những người thực sự tinh ý thì mới thấy có sự khác biệt lớn: Oezil bây giờ đã “cơ bắp” hẳn lên.
Đối chiếu với hình ảnh của Oezil trong trận đấu cuối cùng trước khi chấn thương, phần thân trên của anh đã phát triển hơn thấy rõ. Vòng ngực lớn hơn, thân mình có vẻ “dày” hơn, và đặc biệt là các bắp tay đã to hơn. Những bài tập với tạ trong phòng gym, vẫn được Oezil chia sẻ qua những bức ảnh được đăng trên mạng xã hội, rõ ràng đã có tác dụng. Ngôi sao người Đức xem chừng đã thành công trong việc biến điều không may - phải ngồi ngoài một thời gian dài vì chấn thương - thành cơ hội để khắc phục điểm yếu lớn nhất của bản thân.
ĐÃ ĐỦ ĐỂ TỎA SÁNG?
Thể lực được cho là vấn đề lớn nhất của Oezil, khiến anh không thể thích nghi nổi với lối chơi bóng vẫn đậm chất thể lực ở Premier League. Những điểm mạnh nhất của Oezil - kỹ thuật, nhãn quan, khả năng chuyền bóng - đều không được sử dụng hết tiềm năng khi xung quanh Oezil luôn là những đối thủ lực lưỡng sẵn sàng cho anh đo ván với những cú huých vai ngàn cân. Do Oezil không đủ tốc độ để có thể thoát đi nhanh nhất khỏi những “điểm nóng” hay có mặt sớm nhất ở những “vị trí đẹp”, lựa chọn duy nhất cho anh là cải thiện khả năng “chịu đòn”.
Nhưng ngay cả khi Oezil đã sẵn sàng ưỡn ngực để “chiến” lại những kẻ từng cười mỉa vào thân mình mỏng manh của anh, chẳng có gì đảm bảo ngôi sao người Đức sẽ thể hiện được phong độ ấn tượng trước khi tới Emirates. Bởi vấn đề của Oezil không chỉ liên quan tới bắp tay hay vòng ngực của anh. Đó còn là cách dùng người của Wenger. HLV người Pháp đã xem Oezil là bản hợp đồng khẳng định sự thay đổi trong triết lý tiêu tiền của mình. Nhưng chính ông lại tự biến chữ ký kỷ lục ấy thành “biểu tượng”, cho cái được gọi là “có tiền cũng chẳng biết tiêu”.
Khi Wenger bỏ ra hơn 42,5 triệu bảng cho Oezil, người ta tin rằng ông hẳn đã có sẵn một kế hoạch lớn với “ảo thuật gia” gốc Thổ. Nhưng rốt cuộc thì dường như tất cả kế hoạch ấy chỉ là “ta đang có tiền, phải mua một ai đó thật giỏi; à, Real đang muốn bán Oezil!” Wenger hẳn phải biết Oezil hiệu quả nhất khi được chơi ở trung tâm, nhưng ông hết đẩy anh sang cánh trái lại tới cánh phải. Ông biết vũ khí đáng sợ nhất của Oezil là những quả chọc khe, nhưng lại “cho” anh một tiền đạo thích quay lưng và giữ bóng. Rồi ông mua Alexis Sanchez!
Có thể vẫn chưa quá muộn để Oezil tìm lại mình ở Emirates. Nhưng để điều đó xảy ra, không chỉ có cơ bắp của Oezil cần được tăng cường. Cả các nơ-ron thần kinh của Wenger cũng cần phải hoạt động hiệu quả hơn...