Mùa giải năm ngoái, cả 4 đội trong top 4 đều có những tiền vệ con thoi chất lượng. Arsenal sở hữu Aaron Ramsey, Chelsea có Ramires, Liverpool thăng hoa cùng Jordan Henderson và đặc biệt Man City bùng nổ với Yaya Toure.
Khái niệm tiền vệ "box-to-box" dùng để chỉ những tiền vệ có khả năng công thủ toàn diện, với phạm vi hoạt động trên khắp mặt sân. |
Nói đến đây, có vẻ như mỗi tiền vệ con thoi đều có những lý do của riêng mình trên đà tụt dốc. Nhưng thực chất không chỉ có thế. Còn có những nguyên nhân chung khiến vai trò này trở thành một bông hoa đẹp sớm nở tối tàn tại giải đấu khắc nghiệt nhất hành tinh.
So sánh các thông số của các tiền vệ con thoi mùa 2013/14 và 2014/15: Ramsey và Toure sa sút thấy rõ, trong khi Ramires và Henderson không rõ rệt nhưng thực tế cống hiến của họ lại hạn chế hơn nhiều. Tỉ lệ đi bóng qua người của 2 tiền vệ này cũng trội hơn mùa trước là bởi được bố trí đá dạt biên thay vì đá giữa sân như mùa trước.
Tốc độ chính là yếu tố tiên quyết làm nên sự hấp dẫn của Premier League. Điều đó khiến khoảng trống ở khu vực trung lộ luôn bị thu hẹp tối đa. Nó không cho phép các tiền vệ được thoải mái cày ải, từ đó các HLV cũng tập trung khai thác hai hành lang cánh nhiều hơn. Lúc này, các hậu vệ biên, các cầu thủ chạy cánh mới là những người hoạt động năng nổ nhất trên sân, “từ vòng cấm địa này tới vòng cấm địa kia”, chứ không còn là những tiền vệ con thoi nữa.
Boyd đã chạy 8,29 dặm (tương đương hơn 13km) trong trận gặp Stoke hồi tháng 11, nhiều hơn quãng đường trung bình/trận từ 3-4 km. |
Một thực tế minh chứng rõ ràng nhất cho xu hướng này, đó là George Boyd, cầu thủ của Burnley. Anh là người di chuyển nhiều nhất tại giải đấu số một nước Anh, và vị trí thi đấu của anh là tiền vệ cánh phải chứ không phải tiền vệ trung tâm.
Vì thế, “tiền vệ con thoi chạy cánh” có lẽ sẽ là xu hướng mới của Premier League 2014/15?