MỘT BƯỚC LÊN THIÊN ĐƯỜNG
“Nếu Premier League đích thực là giải đấu hấp dẫn nhất hành tinh, thì Anfield mùa trước chính là sân khấu trung tâm và liveshow của Brendan Rodgers có sức hấp dẫn không thể cưỡng lại”, tờ Daily Mail bình luận rất hình ảnh về những gì cậu học trò của Jose Mourinho: Brendan Rodgers trải qua mùa bóng trước.
Từ một tên tuổi tầm trung ở Premier League, sau khi đạo diễn nên thiên hùng ca có cả cao trào lẫn bi kịch của Liverpool mùa trước, tên tuổi của Rodgers giống như được nạm vàng. Ông, cùng với những HLV cũng gặt hái được thành công vượt xa mong đợi mùa trước như Mauricio Pochettino (trên cương vị HLV trưởng Southampton) và Roberto Martinez (nhân vật được đưa về Everton thay thế David Moyes) chính là đại diện cho lứa HLV trẻ trung, đầy tài năng và tham vọng của Premier League.
Ở một lăng kính nhất định, không ít người kỳ vọng những con người trẻ trung, nhiệt huyết này, sau khi trải qua quá trình thử lửa, sẽ thay thế các chiến lược gia lão làng, tạo nên một lối tư duy đột phá trong giới HLV Premier League.
Nhưng đúng là đời không như mơ. Khi phải chinh chiến trong sự soi mói của giới chuyên môn, độ khó trong công việc của Rodgers, Pochettino, Martinez cũng tăng lên gấp bội, và cảm giác khó khăn, chật vật đang dần trở nên quen thuộc. Càng oái oăm hơn khi điều kiện làm việc của họ được cải thiện hơn mùa trước, nhưng thành tích đi theo chiều ngược lại.
Đơn cử như trường hợp của Brendan Rodgers. Cùng thời điểm này mùa trước, ông đang cùng Liverpool đứng chót vót ở vị trí thứ 2 trên BXH, thắng 63,6% số trận trong tay. Còn mùa này, Liverpool tụt 9 bậc, tụt thê thảm về cả tỷ lệ chiến thắng.
BI KỊCH ÉP CHÍN?
Vì đâu mà những chiến lược gia gây tiếng vang mùa trước đều đồng loạt “xì hơi” sớm như vậy? Theo quan điểm của báo chí Anh, nguyên nhân cốt lõi nằm trong một thói quen rất xấu của chính truyền thông xứ sương mù: Sự tung hô thái quá.
Chúng ta sẽ tập trung nói riêng về trường hợp của Brendan Rodgers. Tài năng của Rodgers liệu đã đủ những kiểm chứng thực tế để người ta trao cho ông quá nhiều lời khen tặng, hay cụ thể nhất là danh hiệu HLV xuất sắc nhất mùa trước hay chưa? Chưa hề! Ông bị ép chín.
Chợt nhớ lai một bài báo của Telegraph nói về thành công của The Kop, từng xuất hiện một ý sau: “Ai mới thực sự là HLV của Liverpool? Brendan Rodgers hay… Luis Suarez”. Bài báo này phân tích, The Kop năm ngoái thực tế chẳng thể coi là một đội bóng có lối chơi tinh tế hay khoa học gì. Đơn giản, Rodgers cứ thúc quân xông lên phía trước hỗ trợ Suarez bắn phá khung thành đối thủ. Phong độ ghi bàn khủng khiếp của cặp Suarez-Sturridge làm lóa mắt tất cả, khiến người ta không để ý đến nhiều điểm đen như khả năng phòng ngự kém cỏi, hay trực tiếp hơn nữa là kỹ năng đọc thế trận còn hạn chế của Rodgers. Thất bại của Liverpool trong giai đoạn cuối mùa chính là minh chứng rõ nhất cho thấy, Rodgers chưa phải là một HLV giỏi như người ta tung hô.
Và đến mùa này, khi Liverpool không còn Luis Suarez, khi Brendan Rodgers đứng trước nhiệm vụ phải biến The Kop từ hình mẫu đội bóng một người thành một CLB dựa vào sức mạnh tập thể, cũng là những nhiều hạn chế của vị HLV này lộ rõ. Ông bối rối, ông không biết phải bố trí thế nào khi mua về cả mớ tân binh thay thế Suarez nhưng thực tế không có cầu thủ nào ở cùng đẳng cấp với sát thủ Uruguay, ông mua nhầm Mario Balotelli và tiếp tục nhầm khi sử dụng cầu thủ này như ngôi sao số 1 của The Kop.
Bi kịch của Brendan Rodgers cũng chính là tấn bi kịch chung của 2 bạn đồng nghiệp Mauricio Pochettino và Roberto Martinez. Khi những lượng vàng vẫn chưa đủ lửa, chúng ta không nên tung hô họ như những kho báu thực sự.
Rodgers đang có thành tích tệ thứ nhì sự nghiệp
Với tỷ lệ chiến thắng hiện tại chỉ là 36,3%, HLV Brendan Rodgers đang chạm tới một cột mốc buồn: Tỷ lệ thắng thấp thứ nhì trong sự nghiệp của mình. Thời còn dẫn dắt Reading, Rodgers chỉ thắng 26,1% số trận và ông đã bị sa thải chỉ sau 23 trận dẫn dắt CLB này.