Tuần này qua tuần khác, Balotelli cứ ra sân đều đặn, để rồi cứ thế rời sân với cái đầu cúi gằm, giữa những tràng pháo tay nặng tính động viên từ các Kopites. Báo giới viết về anh, giới chuyên môn chỉ trích anh, chán chê, họ lại quay sang Daniel Sturridge.
Tiền đạo người Anh vẫn phải lặng lẽ theo chân các đồng đội hàng tuần rong ruổi khắp xứ sương mù, nhưng trong tư cách một khán giả. Cứ chốc chốc, sau những cơ hội bị bỏ lỡ của Liverpool, máy quay lại lia lên gương mặt như đeo đá của anh trên khán đài. Khỏi nói cũng biết, người hâm mộ thầm mong anh trở lại “giải cứu” The Kop ra sao.
Balotelli và Sturridge, đó được xem là những niềm hy vọng lớn nhất của hàng công Liverpool. Một khi 2 người vẫn đang có vấn đề, không ai chú ý tới những gương mặt còn lại. Cũng chẳng đòi hỏi người hâm mộ và truyền thông khác được, bởi Lambert đã không chứng tỏ điều gì ngoài cái thực tế rằng anh quay trở lại Merseyside chỉ để dưỡng già, trong khi Borini cũng hiếm khi tạo ấn tượng.
Lambert thi đấu không thành công
Nhưng có thật là hàng công Liverpool không còn ai để trao gửi niềm tin hay không? Hãy gạt Balotelli đi, bởi chàng tiền đạo “đỏng đảnh” này đã tốn quá nhiều giấy mực. Cũng hãy quên Sturridge, bởi anh vẫn còn dưỡng thương thêm vài tuần lễ nữa. Rodgers chỉ còn lại duy nhất Borini, nghe hơi chua chát vì anh vốn thuộc danh sách cần bán ở kỳ chuyển nhượng Hè qua.
Thế nhưng, người hâm mộ bóng đá Anh có lẽ vẫn còn nhớ màn nước rút ngoạn mục của Sunderland mùa trước, khi đoàn quân của Gus Poyet chơi như “lên đồng” những vòng cuối, để rồi trụ hạng thành công và thậm chí vào tới chung kết cúp Liên đoàn. Điểm nhấn trong thành tích ấy là ai? Poyet, tất nhiên, và Borini.
Điều đáng tiếc là chân sút đồng hương của Balotelli lại chưa từng chơi tốt ở Liverpool trước đây như anh đã thể hiện ở Roma và rồi tới Sunderland. Người ta cho rằng vấn đề của Borini là đẳng cấp. Anh chưa đủ tầm chơi cho The Kop, và Serie A hay sân Ánh Sáng mới là những môi trường cho phép anh vùng vẫy. Ý kiến đó hợp lý, nhưng chưa chắc đúng, sau màn trình diễn trước Swansea.
Borini chơi hay trong trận gặp Swansea
Trong khuôn khổ cúp Liên đoàn, Rodgers đã bố trí Borini đá chính. Đáng chú ý là anh không chơi tiền đạo như 2 lần vào sân trước đó từ băng ghế dự bị. Anh hoạt động rộng như một tiền vệ/tiền đạo cánh, vị trí tương đồng với thời còn khoác áo Sunderland. Và anh đã chơi rất tốt, trực tiếp đóng góp vào bàn gỡ hòa của Balotelli.
Có thể chân sút 23 tuổi chẳng phải mẫu cầu thủ có tài săn bàn "đều như vắt chanh" giống Sturridge, cũng chẳng phải một chuyên gia rê dắt bóng tốc độ như Raheem Sterling, hay một chân chuyền như Phillipe Coutinho. Nhưng bù lại, điểm mạnh của anh là khát khao chiến thắng, là tinh thần không chịu khuất phục. Giống như Luis Suarez.
Chính ưu điểm ấy đã giúp Borini thành công tại Roma, một môi trường thi đấu nặng tính chiến thuật và hoàn toàn xa lạ với những cố gắng không biết mệt mỏi. Tinh thần quyết tâm của anh được thể hiện rõ ràng nhất khi khước từ trở lại Sunderland Hè qua, một nơi anh đã gặt hái thành công và chắc chắn được trọng dụng, để tiếp tục bươn chải tìm chỗ đứng tại Anfield, giữa những ngôi sao đắt giá.
Borini sẵn sàng cạnh tranh tại Liverpool
Với tinh thần đó, thật là lãng phí nếu như Rodgers bắt anh chơi cố định trong vòng cấm địa. Chiến lược gia người Bắc Ireland hẳn cũng nhận ra điều này khi chứng kiến anh không chơi hay trong 2 lần được vào sân thay người. Borini cần những khoảng trống, cần được phép lùi sâu tìm bóng, kiến tạo, qua người… như những gì anh từng cống hiến cho “Mèo đen”.
Mùa giải trước, trong 32 lần ra sân trong màu áo Sunderland, Borini ghi 7 bàn, trong đó có bàn thắng quyết định đem về 3 điểm trong trận derby Tyneshire với Newcastle, 4 bàn khác trong vòng 5 trận đấu cuối mùa, thời điểm quan trọng nhất. Anh cũng đạt tỉ lệ chuyền thành công lên tới 82%, kiến tạo 1 bàn thắng và khởi đầu 6 cơ hội ăn bàn khác.
Đã đến lúc Rodgers đặt niềm tin nhiều hơn vào “sát thủ ngậm dao”, trong một vai trò phù hợp với anh hơn. Có thể là đá cặp với đồng hương Balotelli nhưng lùi sâu một chút, hoặc có thể là ở hành lang cánh, nhưng chắc chắn một điều, anh sẽ không khiến ông thầy phải thất vọng. Điều kiện tối cần thiết để một cầu thủ giỏi vươn tới tầm ngôi sao là nỗ lực và sự bền bỉ. Đó cũng chính là điều mà Borini chưa bao giờ thiếu.