Lối chơi nhanh, hay cụ thể hơn là tấn công nhanh, là một phong cách đang được ưa chuộng trên toàn thế giới, đặc biệt là tại châu Âu. Tấn công nhanh ở đây, không hẳn là phòng ngự phản công chớp nhoáng, mà là tốc độ cần phải đạt được ở khu vực trước vòng 16m50 của đối thủ. Bên ngoài Premier League, Bundesliga có Borussia Dortmund, Serie A có AS Roma, La Liga có Real Madrid. Đó đều là những đại diện tiêu biểu cho thứ bóng đá nhanh ở những giải đấu không quá đề cao về mặt tốc độ, thậm chí là tương đối chậm như tại Serie A.
Đáng ngạc nhiên là ở một giải đấu được đánh giá có tốc độ cao như Premier League, một số “ông lớn” đang gặp vấn đề về việc chơi nhanh, dù họ từng làm được điều đó vào những năm tháng thành công trong quá khứ. Sir Alex từng tiết lộ lí do HLV David Moyes bị M.U sa thải, là bởi cựu HLV Everton không áp dụng một lối chơi tấn công đủ nhanh cho “Quỷ đỏ”, khi mà đội bóng này đã được trui rèn phong cách nói trên từ rất lâu trước đó.
Moyes thất bại vì không thể giúp M.U chơi tốc độ
M.U ở mùa giải “thần thánh” 1998/99 hay trong giai đoạn sở hữu Cristiano Ronaldo luôn cống hiến một thế trận tấn công rực lửa. Arsenal trong chuỗi 49 trận bất bại là một hình mẫu của thứ bóng đá tốc độ. Man City vào những mùa vô địch gần đây đều cho thấy sự quyến rũ trong những pha lên bóng. Còn Liverpool thời sở hữu Suarez, là đội bóng chơi đẹp mắt nhất tại Premier League. Tất cả những điều đó đều đang đối lập với hình ảnh gần đây của một M.U bế tắc ý tưởng, một Arsenal chuyền bóng nhiều mà chẳng hiệu quả, một Man City ngày càng tỏ ra rườm rà trong tấn công, và một Liverpool đang chật vật tìm lại mình.
Lí do cơ bản nhất dẫn đến việc các đội bóng lớn tại Premier League cần phải chơi nhanh hơn nữa trong tấn công, là bởi áp lực từ tuyến phòng thủ của đối phương. Không như những người đồng nghiệp tại La Liga hay Serie A, các hậu vệ to cao tại Premier League nổi tiếng với lối chơi lăn xả. Một khi họ đã thiết lập được một thế trận phòng ngự đủ kiên cố, sẽ rất khó có bất kỳ hàng công nào có thể khoan thủng. Trận thua 0-1 của Man City trước Stoke trên sân nhà Etihad vào đầu mùa giải năm nay là một minh chứng rõ ràng hơn bao giờ hết.
Stoke hạ gục Man City ngay tại Etihad với lối chơi phòng ngự xe bus
Các đội bóng tại Premier League khó có thể chơi tiqui-taca như Barca, bởi khi đó họ sẽ tạo cơ hội cho đối phương thiết lập nên một tuyến phòng thủ vững chắc. Arsenal thời kỳ đỉnh cao chỉ cần 3, tối đa là 4 pha phối hợp để đưa bóng vào lưới đối thủ. Điểm mấu chốt ở đây là họ sở hữu những cầu thủ luôn có thiên hướng dẫn bóng hướng lên phía trên, chịu khó sáng tạo và tìm tòi, chứ không phải là kéo giãn đội hình đối phương một cách vô tội vạ.
Premier Leauge đang ngày càng trở nên “phẳng” hơn trong những năm gần đây, đặc biệt là ở mùa giải năm nay, với sự nổi lên của những Southampton, West Ham, trước đó là những Tottenham, Everton. Cùng với đó, những đội bóng khó chơi như West Brom, Stoke, Swansea… ngày một nhiều. Nếu không thể chơi nhanh, sự khác biệt giữa các “ông lớn” và “nhược tiểu” sẽ dễ dàng bị xóa nhòa, và sự tiệm cận là điều hoàn toàn có thể thấy rõ.
Đáng ngạc nhiên là ở một giải đấu được đánh giá có tốc độ cao như Premier League, một số “ông lớn” đang gặp vấn đề về việc chơi nhanh, dù họ từng làm được điều đó vào những năm tháng thành công trong quá khứ. Sir Alex từng tiết lộ lí do HLV David Moyes bị M.U sa thải, là bởi cựu HLV Everton không áp dụng một lối chơi tấn công đủ nhanh cho “Quỷ đỏ”, khi mà đội bóng này đã được trui rèn phong cách nói trên từ rất lâu trước đó.
Moyes thất bại vì không thể giúp M.U chơi tốc độ
M.U ở mùa giải “thần thánh” 1998/99 hay trong giai đoạn sở hữu Cristiano Ronaldo luôn cống hiến một thế trận tấn công rực lửa. Arsenal trong chuỗi 49 trận bất bại là một hình mẫu của thứ bóng đá tốc độ. Man City vào những mùa vô địch gần đây đều cho thấy sự quyến rũ trong những pha lên bóng. Còn Liverpool thời sở hữu Suarez, là đội bóng chơi đẹp mắt nhất tại Premier League. Tất cả những điều đó đều đang đối lập với hình ảnh gần đây của một M.U bế tắc ý tưởng, một Arsenal chuyền bóng nhiều mà chẳng hiệu quả, một Man City ngày càng tỏ ra rườm rà trong tấn công, và một Liverpool đang chật vật tìm lại mình.
Lí do cơ bản nhất dẫn đến việc các đội bóng lớn tại Premier League cần phải chơi nhanh hơn nữa trong tấn công, là bởi áp lực từ tuyến phòng thủ của đối phương. Không như những người đồng nghiệp tại La Liga hay Serie A, các hậu vệ to cao tại Premier League nổi tiếng với lối chơi lăn xả. Một khi họ đã thiết lập được một thế trận phòng ngự đủ kiên cố, sẽ rất khó có bất kỳ hàng công nào có thể khoan thủng. Trận thua 0-1 của Man City trước Stoke trên sân nhà Etihad vào đầu mùa giải năm nay là một minh chứng rõ ràng hơn bao giờ hết.
Stoke hạ gục Man City ngay tại Etihad với lối chơi phòng ngự xe bus
Các đội bóng tại Premier League khó có thể chơi tiqui-taca như Barca, bởi khi đó họ sẽ tạo cơ hội cho đối phương thiết lập nên một tuyến phòng thủ vững chắc. Arsenal thời kỳ đỉnh cao chỉ cần 3, tối đa là 4 pha phối hợp để đưa bóng vào lưới đối thủ. Điểm mấu chốt ở đây là họ sở hữu những cầu thủ luôn có thiên hướng dẫn bóng hướng lên phía trên, chịu khó sáng tạo và tìm tòi, chứ không phải là kéo giãn đội hình đối phương một cách vô tội vạ.
Premier Leauge đang ngày càng trở nên “phẳng” hơn trong những năm gần đây, đặc biệt là ở mùa giải năm nay, với sự nổi lên của những Southampton, West Ham, trước đó là những Tottenham, Everton. Cùng với đó, những đội bóng khó chơi như West Brom, Stoke, Swansea… ngày một nhiều. Nếu không thể chơi nhanh, sự khác biệt giữa các “ông lớn” và “nhược tiểu” sẽ dễ dàng bị xóa nhòa, và sự tiệm cận là điều hoàn toàn có thể thấy rõ.