Thật đáng ngạc nhiên, trong buổi họp báo sau trận, HLV Jose Mourinho lại nói về những lợi thế của Chelsea như thể chúng là một vấn đề của đội bóng. Ông nói tỷ số 1-1 sau trận lượt đi là nguy hiểm. Và ông nói việc chơi hơn người đã trở thành một áp lực. Các cầu thủ Chelsea, theo ông, chưa sẵn sàng nắm lấy lợi thế về quân số. “Tôi cho rằng các cầu thủ đã tự cảm thấy quá nhiều trách nhiệm, đặc biệt là khi đối phương chỉ còn chơi với 10 người. Thay vì tận hưởng trận đấu, thể hiện bản thân, nhiều cầu thủ đã để áp lực đè bẹp”, Mourinho phát biểu.
Đừng khóc... Mourinho! |
---|
NỘI DUNG SẼ XUẤT HIỆN TẠI ĐÂY Độ cao sẽ thay đổi tùy theo nội dung đã xuất bản |
Lợi thế có vẻ như chính là kẻ thù lớn nhất của Mourinho. Hai lần đăng quang của ông ở Champions League cho tới lúc này có điểm chung là đội bóng của ông không được đánh giá cao, và chịu đủ thứ bất lợi trên đời. Năm 2004, Porto đánh bại M.U trong tình cảnh đã đặt một chân ra khỏi giải cho tới phút 90. Năm 2010, Inter Milan của Mourinho còn mất người ngay từ phút 28 trong trận lượt về trên sân của Barca. Chính trong cuộc đối đầu PSG mùa trước, Chelsea cũng chơi trận lượt về với bất lợi lớn về tỷ số, khi để thua tới 1-3 ở lượt đi.
Nói một cách dân dã, các đội bóng của Mourinho rất giỏi chịu khổ. Điều này, thực ra, không quá khó giải thích. Biến nghịch cảnh thành động lực và sức mạnh chính là biệt tài của Mourinho. Thậm chí, khi cảm thấy có “điều gì đó không ổn”, Mourinho còn cố gắng tạo ra nghịch cảnh. Các đội bóng do Mourinho dẫn dắt thường xuyên cảm thấy họ đang ở trong cảnh phải một mình chống lại thế giới, và được thuyết phục rằng “có cả một chiến dịch” chống lại họ.
Nhưng dù thế nào, lấy việc có nhiều lợi thế ra để đổ lỗi cho thất bại vẫn là hành động khó thông cảm nổi. Nếu hòa 1-1 trên sân khách là bất lợi, tại sao Chelsea lại làm tất cả những gì có thể để có thể rời Paris với tỷ số này? Nếu hơn người là bất lợi, tại sao tất cả các cầu thủ Chelsea lại sấn sổ vào đòi trọng tài đuổi Ibra khỏi sân sau pha phạm lỗi với Oscar?
Thất bại trước PSG, rõ ràng, là thất bại của Mourinho. Ông đã dành quá nhiều thời gian cho những toan tính ngoài sân cỏ. Ông chê PSG đá bạo lực như một đội hạng Tư ở Anh, như một cách để gây sức ép với trọng tài. Ông chỉ đạo cầu thủ làm mọi cách để khiêu khích đối phương, khiến họ ức chế và mất kiểm soát. Rồi ông tung hỏa mù trước trận, với khẳng định Chelsea sẽ chơi tấn công. Nói chung, Mourinho đã làm tất cả những gì có thể, để Chelsea của ông bước vào trận đấu không chỉ với lợi thế về tỷ số và sân bãi.
Ông chỉ quên làm một việc quan trọng, đó là làm sao để các học trò chơi bóng thực sự, với cái đầu thoải mái và đôi chân thanh thoát...
Thất bại xứng đáng nhất Đây không phải là lần đầu Chelsea của Mourinho bị loại khỏi Champions League. Thực tế The Blues chưa lần nào vào chung kết với Mourinho. Nhưng đây có lẽ là lần bị loại xứng đáng nhất. Ngay cả mùa trước, khi Chelsea thua thảm 1-3 trước Atletico, Mourinho vẫn có thể tự bào chữa rằng ông chưa có lực lượng như ý. Trước đó, Chelsea từng bị loại bởi những sai lầm của trọng tài (Barca) và một “bàn thắng ma” (Liverpool). |