Những trận đấu giữa Đức và Argentina đã trở thành kinh điển của bóng đá thế giới, và lịch sử sẽ một lần nữa được tái hiện tại Rio de Janeiro. Hai lần họ gặp nhau trước đây tại các trận chung kết cúp thế giới là vào năm 1986 và 1990, mỗi đội đã thắng 1 lần. Nếu như Argentina lên ngôi tại Mexico 1986 thì Đức (hay Tây Đức) là những người đăng quang trên đất Italia đúng 4 năm sau đó. Đức đã 8 lần lọt vào chung kết, trong khi Argentina mới chỉ có 5. Đại diện châu Âu đã xưng vương 3 lần, vào các năm 1954, 1974 và 1990, còn La Albiceleste là 2 lần, năm 1978 và 1986.
Năm 1986, Argentina của huyền thoại Diego Maradona từng khuất phục ĐT Đức trong một trận cầu đáng nhớ. Tác giả 3 bàn thắng của đội bóng Nam Mỹ là Joseph Brown, Jorge Valdano và Jorge Burruchaga; còn Die Mannschaft có 2 bàn nhờ công của Karl-Heinz Rummenigge và Rudi Voeller. HLV của 2 đội bóng khi ấy là Carlos Bilardo (Argentina) và “Hoàng đế” Franz Beckenbauer (Đức).
Hai HLV trứ danh kể trên đã không phải chờ đợi lâu cho lần chạm trán tiếp theo, sau đó chỉ 4 năm. Tại Italia 1990, Đức giành cúp vàng lần thứ 3 trong lịch sử sau khi đã đánh bại Argentina nhờ quả đá penalty lạnh lùng của Andreas Brehme ở phút thứ 85.
Và rạng sáng nay, chiến thắng của Argentina trước Hà Lan đã ngăn cản một trận chung kết toàn châu Âu lặp lại ngay trên đất Nam Mỹ, giống như những gì đã xảy ra ở 2 kỳ World Cup gần nhất. Đây, trái lại, sẽ là cuộc chiến giữa 2 châu lục, tương tự năm 2002 khi Brazil chạm trán Đức. Khi ấy, đại diện Nam Mỹ đã chiến thắng với sức mạnh vượt trội, nhưng năm nay sẽ không có sự chênh lệch như thế, nhất là khi xét tới cả lịch sử đối đầu giữa 2 đội bóng vốn đã có nhiều duyên nợ.
Argentina – được dẫn dắt bởi Lionel Messi, sẽ có trách nhiệm mang niềm vui trở lại với người dân nước nhà, điều mà bậc tiền bối vĩ đại Maradona đã không thể làm được tại World Cup 1990. Đức, được xây dựng và phát triển theo định hướng khoa học nhất thế giới, đã nhiều lần tới gần bục vinh quang để rồi phải gục ngã, và lần này chắc chắn họ không muốn điều tương tự xảy ra.
Trên con đường tiến tới trận chung kết, Đức đã làm nên những chiến tích lẫy lừng. Trên nền tảng là một đội bóng chơi gắn kết, ăn ý dưới trướng một HLV trẻ tuổi tài năng, họ đả bại Bồ Đào Nha của Cristiano Ronaldo 4 bàn không gỡ, họ lần lượt loại Algeria bằng lối chơi thực dụng và vô cùng hợp lý, trước khi thăng hoa với màn nghiền nát chủ nhà Brazil 7-1.
Argentina cũng tỏ ra không hề chịu lép vế. Trước Hà Lan, La Albiceleste thắng cả 5 trận đấu đều với cách biệt 1 bàn, để rồi giành vé vào chung kết thông qua loạt đá luân lưu may rủi. Dưới thời Alejandro Sabella, đội bóng xứ Tango không bùng nổ trong tấn công, nhưng ngược lại duy trì được sự ổn định ở hàng phòng ngự dù không có những cái tên quá xuất chúng ở tuyến dưới.
Lịch sử và cả hiện tại đang công bằng với cả hai, nhưng sau ngày 14/7, trật tự ấy sẽ thay đổi. Một trong hai đội sẽ có lại chiếc cúp vàng sau gần 30 năm mòn mỏi đợi chờ, và một sẽ phải bắt đầu lại. Sẽ có những nuối tiếc, khi những siêu sao đã tiệm cận tầm vóc huyền thoại như Messi (Argentina) hay Miroslav Klose, Bastian Schweinsteiger (Đức)... nếu không thể hoàn tất giấc mơ trong năm nay sẽ gần như không bao giờ còn hy vọng nữa. Những giọt nước mắt sẽ rơi, nhưng nhờ đó sẽ càng nhấn mạnh thêm sự bi tráng, hào hùng của một cặp đối đầu kinh điển.