LỘ TRÌNH NHƯ MEXICO '86
Như một thói quen, cứ nhắc tới bóng đá Argentina là người ta nói về Maradona. Và với bất kỳ ngôi sao trẻ nào tại xứ sở Tango, việc được so sánh với Cậu bé vàng luôn là niềm vinh dự. Messi cũng không là ngoại lệ. Khi anh ghi bàn sau pha solo qua 5 cầu thủ Getafe, người Argentina nói rằng Maradona đã làm điều đó rồi, trong trận gặp Anh tại World Cup 1986. Lúc Leo ghi bàn bằng... tay trước Espanyol, họ liền nhắc tới vụ “Bàn tay của Chúa”, vẫn của Maradona, và vẫn trong trận gặp Anh.
Nói vậy để thấy, vinh dự luôn đi kèm với sức ép. Chính áp lực của sự so sánh ấy đã “giết chết” một loạt “Maradona mới” sau này, từ Ariel Ortega, Pablo Aimar cho đến Marcelo Gallardo. Khác với những cái tên nói trên, Messi không “chết”. Tuy nhiên, nhưng cũng phải mất 9 năm kể từ lần ra mắt ĐTQG, anh mới dần thoát ra khỏi cái bóng của Diego vĩ đại, với màn trình diễn bùng nổ tại World Cup 2014.
Dù World Cup 1978 trên sân nhà là giải đấu mà Argentina lần đầu vô địch, các cư dân của xứ sở Tango vẫn thích nói tới lần đăng quang tại Mexico ’86 hơn. Bởi ở giải đấu đó, họ đã lên ngôi với ngôi sao Maradona làm lu mờ tất cả. Và tại Brazil, Messi đang đưa Argentina đi theo đúng cung đường ấy. Với 4 bàn trong 3 trận đầu, anh là nguồn cảm hứng giúp Albiceleste toàn thắng ở vòng bảng. Đến vòng 1/8, Leo cũng chính là người chuyền cho Di Maria ghi bàn duy nhất loại Thụy Sỹ.
Trước Bỉ, dù không trực tiếp ghi dấu ấn vào pha lập công của đội nhà, Messi vẫn là ngôi sao sáng nhất. Và tới đây, người ta lại có lý do để nhắc tới Maradona. Vì ở Mexico’ 86, Cậu bé vàng cùng các đồng đội cũng loại Bỉ - khi ấy cũng đang sở hữu một Thế hệ vàng với Jean-Marie Pfaff, Eric Gerets, Jan Ceulemans, Enzo Scifo - trên đường tới ngai vàng. Khác biệt chỉ là 28 năm trước, họ đánh bại Quỷ đỏ ở bán kết.
Higuain ghi bàn duy nhất giúp Argentina vượt qua Bỉ ở tứ kết
BÓNG DÁNG NHÀ VÔ ĐỊCH
Lần này, Argentina còn phải vượt qua hai trở ngại nữa. Trước mắt là Hà Lan ở bán kết, và sau đó là trận chung kết với Đức hoặc Brazil. Đó đều là những thử thách cực đại, nhưng chưa bao giờ người Argentina lại tự tin đến thế. Vì dường như gặp đối thủ càng mạnh, Albiceleste càng đá hay hơn. Và sau trận gặp Bỉ, họ đã bắt đầu mang dáng dấp của một nhà vô địch.
Người ta chưa nhìn thấy điều đó ở giai đoạn vòng bảng, nơi mỗi chiến thắng đều in đậm dấu ấn của Messi. Trận gặp Thụy Sỹ cũng vậy, khi Argentina rơi vào thế buộc phải tấn công và bế tắc trước một đối thủ chủ động tử thủ. Nhưng khi chạm trán Bỉ, một đối thủ thực sự đáng gờm, Albiceleste đã chơi rất tốt. Messi vẫn tỏa sáng, nhưng không phải trong vai trò chủ công mà là một “số 10” như Maradona ngày nào. Hàng phòng ngự với hai thay đổi (Demichelis thay Fernandez, Basanta thế chỗ Rojo) đá cực kỳ chặt chẽ. Ở giữa sân, Biglia chơi còn tốt hơn Gago. Còn trên tuyến đầu, Higuain cũng giải được cơn khát ghi bàn.
Gần như mọi chi tiết của “cỗ máy” Argentina đều vận hành trơn tru, sau những điều chỉnh của HLV Alejandro Sabella. Messi cùng đồng đội giờ đã sẵn sàng chinh phục đỉnh cao. Và sẽ thật thú vị, nếu họ gặp Đức trong trận chung kết tại điểm hẹn Maracana ngày 14/7. Khi ấy, trận chung kết Mexico ’86 sẽ được tái hiện và rất có thể lịch sử sẽ lặp lại một cách trọn vẹn.
Messi vẫn là ngôi sao sáng nhất
Dù không ghi bàn, cũng không kiến tạo, Messi một lần nữa là cái tên nổi bật nhất trong trận tứ kết giữa Bỉ và Argentina. Được HLV Sabella kéo lùi xuống đá như một “số 10”, anh vẫn trở thành mối đe dọa thường trực với hàng phòng ngự đối phương với những pha đi bóng khó lường và hàng loạt đường chuyền sắc sảo, mà một trong số đó đã khơi mào cho bàn thắng của Higuain.