PV: Cuộc sống giữa đại dịch của anh diễn ra thế nào?
Eliud Kipchoge: Sống cách ly xã hội, tách biệt những người khác hoàn toàn không dễ chút nào. Tôi cố gắng giữ thể trạng ở mức cân đối nhất có thể. Mặt tích cực là ở nơi tôi sống, vẫn được tự do đi lại nên có thể tập chạy vào buổi sáng và chiều. Nhưng sự thực là con virus này đã thay đổi mọi mặt trong cuộc sống của chúng ta. Mọi giải đấu phải hoãn, các nước phong tỏa biên giới hạn chế đi lại, các trường học cũng tạm thời đóng cửa. Một trong những sân điền kinh tôi thường tập nằm trong khuôn viên một trường đại học, và giờ tôi không được phép vào đó. Các phòng tập thể hình cũng vậy.
Anh tập luyện như thế nào?
Lựa chọn duy nhất tôi có là tập ở nhà. Tôi chỉ chạy quanh nhà thôi, nhưng như thế là may mắn lắm rồi. Ở nhiều nơi khác của Kenya, tình hình thậm chí còn tồi tệ hơn. Có vài thành phố như thủ đô Nairobi phong tỏa đi lại, nội bất xuất ngoại bất nhập. Con virus này khiến chúng ta hao tổn rất nhiều về tâm trí. Bây giờ vẫn chưa có vắc xin phòng bệnh, nên tốt nhất là mọi người cần nghe theo chỉ dẫn do chính phủ đưa ra.
Một ngày tập luyện của Kipchoge có những gì?
Lịch tập của tôi phải thay đổi vì phải dành phần lớn thời gian ở trong nhà. Tôi thường dây sớm, đi tắm, ăn sáng rồi mới tập luyện. Sau giờ tập buổi sáng, tôi sẽ lên mạng gọi điện trò chuyện với mọi người hoặc ngồi đọc sách. Đến chiều tôi tập chạy 10km để giữ thể trạng. Chạy xong tôi ngồi uống trà, ăn tối, nghỉ ngơi rồi đi ngủ.
Anh có lo ngại về dịch bệnh không?
Đương nhiên là có, nhưng tôi không lo bằng việc nó làm chúng ta phải thay đổi lối sống trước kia. Các bạn sẽ phải quen với việc luôn đeo khẩu trang mỗi khi ra đường, tránh đụng chạm cơ thể trực tiếp với những người khác, thậm chí bắt tay thôi cũng không được. Trong tháng 3, tình hình còn tệ tới mức rời khỏi nhà cũng có thể gặp rắc rối. Giờ ít ra tôi còn có sự tự do.
Anh có đeo khẩu trang và găng tay không?
Mỗi khi rời khỏi nhà tôi đều đeo khẩu trang. Đến siêu thị tôi cũng rửa tay sát khuẩn như mọi người. Đồ ăn mua về tôi đều tiệt trùng kỹ càng, bọc lại rồi mới cho vào tủ lạnh.
Vài tháng qua, sự thật nào khó chấp nhận nhất với anh?
Đó là lúc tôi phải ngừng tham gia các giải đấu lớn vì dịch bệnh. Giải chạy việt dã Marathon phải tạm hoãn, và Olympics cũng dời sang năm sau. Tôi đã tập luyện rất chăm chỉ để chuẩn bị tranh tài tại đó nhưng cuối cùng kế hoạch đổ bể. Thật khó chấp nhận chuyện đó, những rốt cục mọi người vẫn cần tạm dừng những hoạt động như vậy để đảm bảo sức khỏe cho bản thân, gia đình và xã hội.
Mục tiêu của anh tại giải chạy việt dã London là gì?
Đầu tiên là giành chiến thắng ở đó, đấy sẽ là chức vô địch thứ năm tại London trong sự nghiệp của tôi. Tốt nhất là vô địch với thời gian về đích ngắn hơn những lần trước.
Giải chạy London lùi lại đến 4/10. Nếu BTC hủy hẳn giải đấu vào năm nay, anh sẽ tham gia giải việt dã Valencia chứ?
Tôi rất muốn tranh tài ở London, nhưng nếu không thể, tôi sẽ chuyển sang thi đấu ở Valencia. Chúng ta không biết điều gì sẽ xảy ra nên hãy cứ chờ đợi. Bây giờ ưu tiên hàng đầu của tôi là sức khỏe. Nếu các nước lại mở cửa biên giới và cho các VĐV đến tranh tài, tôi sẽ đến.
Anh có nghĩ từ ngày Usain Bolt giải nghệ, điền kinh không còn được chú ý như trước?
Mọi thứ vẫn vậy thôi. Môn thể thao này cho phép mọi người cùng tham gia. Với người mới, tôi khuyên họ nên tập chạy marathon ít nhất một lần mỗi năm. Bằng cách đó, chúng ta sẽ cảm thấy sự tự do. Chạy marathon cũng giống như cuộc sống vậy.
Biểu tượng đoàn kết Thể thao xóa bỏ hận thù |
XEM THÊM
Lewis Hamilton giàu nhất giới thể thao tại Anh