Hiếu thắng không ai bằng
Trong lịch sử bóng rổ thế giới, về độ thành công (cụ thể đo đếm bằng các danh hiệu) mà nói nếu Michael Jordan mà nhận số hai thì chẳng ai dám làm số một. Đương nhiên là Jordan chẳng nhận số hai rồi. Có giành được bao nhiêu danh hiệu chăng nữa thì lúc nào Jordan cũng còn nguyên khao khát chiến thắng và vô địch. Jordan luôn hiếu thắng, dù là trên sân cỏ hay trong bất cứ trò gì có phân định hơn thua.
Kể cả không có giải thưởng đi chăng nữa, miễn là có sự so kè hơn thua thì Jordan phải quyết thắng cho bằng được. Kể cả có phải dùng tiểu xảo. Minh chứng điển hình cho máu hiếu thắng của Jordan được đồng đội cũ của ông ở đội North Carolina, Buzz Peterson chia sẻ. Peterson kể rằng có lần mời Jordan về nhà mình, Jordan chơi bài với mẹ của Peterson. Chỉ là đánh bài vui thôi, không có chuyện ăn tiền ở đây.
Vậy mà Jordan cũng máu chiến như thể đang ngồi trong một sòng bài lớn vậy. Nhân lúc mẹ của Peterson đi vệ sinh, Jordan tráo bài luôn. Trò ăn gian của Jordan ấy có thể lừa được bà mẹ của Peterson chứ không thể qua mắt Peterson. Peterson hồn nhiên đánh giá: “Tất cả cũng chỉ vì Jordan luôn áp cho mình sức ép phải thắng cuộc bằng mọi giá, dù là cuộc chơi không có giải thưởng, không ăn thua tiền bạc đi chăng nữa. Ông ấy không bao giờ chấp nhận hai từ “thất bại”.
Trước thềm Olympic 1992 tại Barcelona, Jordan cùng đội tuyển bóng rổ Mỹ sang Monte Carlo tập luyện. Ngoài những buổi tập, Jordan thích rủ HLV Chuck Daly chơi golf. Golf cũng là một niềm đam mê lớn của Jordan. Ngay cả khi chơi golf cho khuây khỏa đầu óc, Jordan cũng quyết thắng đến cùng. Với cả HLV của mình, Jordan cũng không hề nể nang.
Buổi đầu chơi golf với nhau, Daly đánh bại Jordan. Jordan đòi chơi tiếp để phục thù. Daly bảo thế là đủ rồi. Cả đội còn phải tập trung hướng tới mục tiêu tranh HCV Olympic. Nhưng Jordan khăng khăng không chịu.
Sáng hôm sau, Jordan gọi điện lên phòng Daly. Không thấy Daly nghe máy, ông xông thẳng lên phòng Daly. Gõ cửa không được, Jordan đạp cửa xông vào. Jordan lôi bằng được Daly ra sân golf thi đấu lại. Lần này thì Jordan thắng Daly. Nhưng trong hoàn cảnh ấy, liệu Daly có dám thắng tiếp?
Số 1 thiên hạ
Lại nói tiếp chuyện Jordan chơi golf. Vâng, ông rất mê chơi golf. Không chỉ máu đã chơi là phải thắng, mỗi lần ra sân golf, Jordan đều coi trời bằng vung. Đâu chỉ coi mình là đệ nhất thiên hạ trên sân bóng rổ sở trường, Jordan luôn quan niệm đi đâu, làm gì thì cũng chỉ có người khác nghe theo ông, phục tùng ông chứ không đời nào có chuyện ngược lại. Trên sân golf không phải ngoại lệ.
Có lần Jordan đi chơi golf tại sân golf La Gorce Country Club ở Miami. Đây là sân golf có quy định khá ngặt nghèo, yêu cầu các thành viên sinh hoạt ở đó phải mặc đồ theo chuẩn chung của CLB (cũng giống như việc BTC giải quần vợt Wimbledon bao năm vẫn bắt các tay vợt phải mặc trang phục thi đấu màu trắng vậy). Lần ấy, Jordan vô tư mặc đồ theo sở thích của mình mà không thèm để ý đến quy tắc về trang phục ở La Gorce Country Club.
Jordan đang chơi golf thì nhân viên của La Gorce Country Club tới đề nghị ông thay đồ cho đúng quy định. Jordan nhăn mặt, lắc đầu. Lúc ấy có trời sập thì ông cũng không thay đồ theo lời đề nghị kia.
Ban quản lý La Gorce Country Club sau đó cấm cửa Jordan. Jordan liền sai người quản lý của mình ra thông điệp đáp trả: “Quyết định ngu ngốc đó khiến La Gorce Country Club chịu mất mát lớn. Bởi Michael Jordan là một tay golf vĩ đại và cũng là một vị khách vĩ đại”.
Có lần tay rapper Chamillionaire rất hí hửng xin chụp hình lưu niệm với Jordan. Chamillionaire bảo hâm mộ Jordan từ lâu nên có cơ hội trực tiếp gặp Jordan là phải xin chụp hình cùng ngay. Nào ngờ Jordan gạt phắt Chamillionaire ra. Jordan còn buông câu rất phũ: “Cậu nhóc, chi 15.000 USD mua cái áo đấu của tôi đi đã, rồi tôi sẽ chụp hình với cậu”.
Đấm thẳng mặt đồng đội Yêu ghét rất rõ ràng |
XEM THÊM
Lewis Hamilton giàu nhất giới thể thao tại Anh