Sau trận, HLV Stefano Pioli nói: “Milan xứng đáng đi tiếp”. HLV Ole Solskjaer của đối thủ không phủ nhận điều này: “Milan là đội bóng tuyệt vời”. Hậu vệ trái Luke Shaw phụ họa: “Chúng tôi đi tiếp một cách vất vả”, trong khi Zlatan Ibrahimovic thì khẳng định: “Chúng tôi chỉ thua vì một sai lầm duy nhất”, ám chỉ lỗi phá bóng không dứt khoát của tiền vệ Soualiho Meite trong tình huống dẫn đến bàn thắng duy nhất của Paul Pogba ở hiệp 2. Franck Kessi, người đá hay nhất lượt đi, thì khẳng định: “Milan cùng đẳng cấp với Man United”.
Có lẽ, vậy là đủ. Điều Milan cần ở cuộc đấu này không hẳn là chiến thắng, dù đó là thành quả hoàn hảo. Thứ họ cần nhiều hơn là sự thừa nhận. Đây là một trải nghiệm tốt của đội bóng này với đa phần cầu thủ trẻ lần đầu trong sự nghiệp được góp mặt trong một trận đấu đỉnh cao của bóng đá châu lục, dẫu chỉ ở Europa League. Làm khó được Man United trên sân khách có thể xem là một thành công. Thậm chí, Milan có thể đi tiếp nếu Dean Henderson không xuất thần cản phá cú đánh đầu của Ibrahimovic ở phút 74.
Bóng đá không thể dùng phép bắc cầu và cũng chẳng tồn tại khái niệm “giá như”. Nhưng đúng là Milan đã thua một đội Man United đang tiến gần đến đẳng cấp hàng đầu châu lục, mà bằng chứng rõ nhất là trận thắng Man City 2-0 hôm 7/3. Thua thì vẫn là thua. Kém hơn thì thừa nhận. Nhưng nếu dùng tiêu chuẩn thấp hơn để phán xét đội bóng đang ở bước đầu của công cuộc tái thiết, thì đúng là với Milan, thất bại chung cuộc trước Man United đáng để vui hơn buồn.
Đấy là chưa kể, thất bại này giúp họ giảm tải đáng kể lịch thi đấu, giúp Rossoneri tập trung tối đa vào đấu trường quốc nội. Họ chỉ còn 11 trận ở Serie A, 11 trận chung kết để giữ vị trí trong Top 4. Tình thế đã nguy cấp hơn khi các chấn thương dày đặc: Davide Calabria phải phẫu thuật; Alessio Romagnoli và Rafael Leao nghỉ lâu hơn dự kiến. Cùng với sự vắng mặt của Ante Rebic (cả chấn thương lẫn treo giò), Ibra là chân sút duy nhất đủ sức khỏe cho trận gặp Fiorentina tới đây.
Giả sử nếu thắng Man United, Milan cũng không xoay đủ người đá tiếp từ vòng tứ kết. Họ đã ra sân đến 42 trận mùa này, nhiều nhất trong các CLB tại Serie A. Họ khởi đầu mùa giải sớm hơn bất cứ đội bóng lớn nào, khi đá vòng sơ loại thứ hai Europa League từ tháng 9.
Bàn thắng của cầu thủ vào thay người Paul Pogba minh chứng cho chiều sâu đội hình của đối thủ, thứ mà Man United có còn Milan thì không. Do vậy, cũng là lẽ công bằng khi cơ hội vô địch giải đấu được đặt vào tay đội bóng phù hợp hơn, dẫu có thể nói Milan đá không kém hơn.
Nên nhớ, mục tiêu số một của Milan là Top 4. Nhiệm vụ đó, ở vị trí xếp thứ 2 Serie A, hơn đội thứ 5 Napoli 6 điểm khi giải còn 11 vòng, đương nhiên phù hợp hơn mục tiêu vô địch Europa League. Nói cách khác, Milan đã xong phận sự của họ ở giải này. Họ đã biết mình đứng ở đâu ở châu lục.
GĐKT PAOLO MALDINI: “Milan phải cố lên”
Trước tình cảnh đội nhà bị loại khỏi Europa League, thể lực kiệt quệ và gặp các chấn thương liên tiếp, Giám đốc kỹ thuật Paolo Maldini đã động viên thầy trò HLV Pioli. “Chúng tôi đang gặp một chuỗi các chấn thương, đặc biệt trên hàng công, tình thế đang cực kỳ khó khăn”, ông nói trên Sky Sports. “Nhưng toàn đội không được xuống tinh thần. Đây là giai đoạn quyết định, phải đồng lòng để đạt được mục tiêu”.
5. Trong 6 lần gần nhất đụng các đội bóng Anh ở cúp châu Âu, Milan đã thua chung cuộc tới 5 lần. Chiến thắng duy nhất trong số này là trước Arsenal ở vòng 1/8 Champions League 2011/12.