Nhiều lần tác nghiệp tại SEA Games, nhưng mỗi khi nhìn quốc kỳ và đoàn thể thao Việt Nam diễu hành qua khán đài, cũng như lúc ngọn đuốc của lễ khai mạc bùng lên soi sáng những ngày tranh tài tại đại hội, lúc ấy trong tôi luôn có cảm giác lâng lâng rất khó tả.
Nhiều người bảo SEA Games là “ao làng”, nhưng nếu nhìn vào sự khổ luyện của các tuyển thủ ở những môn chuẩn mực Olympic như điền kinh, bơi lội, TDDC, cử tạ, bắn súng… lúc ấy có thể thấy ngay thành tích ở cái “ao làng” cũng chẳng hề dễ vượt qua. Song song đó, những cái tên như Ánh Viên (Việt Nam), như Joseph Schooling (Singapore), như Hoàng Xuân Vinh (Việt Nam)… vẫn đang mỗi ngày đổ bao công sức nhằm cố thoát khỏi vùng trũng, cũng như đưa thể thao Đông Nam Á vươn tầm châu lục và thế giới.
Quang cảnh lễ khai mạc SEA Games - Ảnh: Minh Tuấn
Phải thừa nhận, căn bệnh thành tích cố hữu của các nước chủ nhà mỗi kỳ đăng cai SEA Games khiến cho đại hội lớn nhất khu vực ngày càng mất giá, cùng nhiều lời dèm pha, miệt thị. Tuy nhiên, không thể phủ nhận SEA Games thực tế vẫn luôn có những giá trị lẫn sức hút rất riêng. Ở đấy, mỗi kỳ đại hội vẫn luôn khiến giới thể thao khu vực háo hức đổ về tranh tài.
Và đêm nay, thêm một kỳ SEA Games nữa đã chính thức khai mạc!