NỖI BUỒN NAY PYI TAW
Không một ai trong đội U23 Việt Nam chuẩn bị cho giây phút này bởi chẳng ai muốn kỳ SEA Games đầu, kỳ SEA Games cuối và thậm chí kỳ SEA Games đầu cũng là kỳ cuối của cuộc đời mình lại kết thúc bi kịch như thế. Trên tất cả, mọi thành viên đều đã nỗ lực suốt trong những tháng ngày qua, thậm chí chấp nhận hy sinh, bỏ lại việc hợp đồng, vật lộn với chấn thương, chạy đua với thời gian để nhen lên hy vọng thành công. Thì đấy, Quang Hùng, Mạnh Hùng còn chấp nhận tiêm thuốc, truyền nước để kịp thi đấu, các cầu thủ cũng đã cháy hết mình. Vậy mà....
Con đường từ khu kỹ thuật ra xe quả là quá dài với các cầu thủ và họ lê những bước chận nặng nề, gương mặt đầy thất vọng với những gì đã xảy qua. Chiếc xe bus của đội vốn rộn ràng tiếng cười đùa hôm nay im bặt và bầu không khí buồn bã bao trùm lên cả đội. Mặc cho các thầy cố gắng động viên, nhiều cầu thủ đã không ăn tối và giấu mình trong phòng hoặc ở một góc nào đó của khách sạn. Họ cố gắng tìm kiếm sự động viên, sự khuây khoả với những cú điện thoại về cho gia đình, vợ con, bạn bè thân thiết hoặc CLB của mình. Rất nhiều người đã bật khóc...
NỖI BUỒN U23 VIỆT NAM
Có bước chân vào khách sạn Golden Guest của đội U23 Việt Nam tối qua mới thấy và mới cảm nhận hết nỗi đau của thầy trò HLV Hoàng Văn Phúc . Ngay cả những nhân viên khách sạn cũng buồn vì đội Việt Nam mà họ yêu mến không hoàn thành được tâm nguyện.
Bước vào khu nhà ở của U23 Việt Nam, tất cả các căn phòng đều đóng cửa, thậm chí, có phòng còn không bật đèn, chỉ còn ánh sáng yếu ớt từ những chiếc điện thoại, máy tính bảng. Khó có thể kìm lòng trước những lời chia sẻ vừa buồn bã xen lẫn sự uất ức của một tuyển thủ: “Anh em trong đội đều rất buồn và các thầy cũng thế. Nỗi buồn ấy không thể tả được bằng lời. Rồi đây, toàn đội, nhất là BHL, sẽ chịu nhiều áp lực lắm. Nhưng nói thật, không ai buồn bằng chúng tôi. Chúng tôi muốn thắng lắm nhưng ước nguyện không thành...”
Các cầu thủ buồn, nhưng với HLV Hoàng Văn Phúc, đó là một nỗi đau. Sau nhiều vòng đi các phòng động viên học trò, hỏi thăm các thương binh, ông trở về phòng với nỗi buồn nặng trĩu. Ông Phúc nhìn ra bầu trời đang tối dần và có lẽ, ông cũng đã khóc...
Nay Pyi Taw hôm qua có nhiều nước mắt nhưng không phải ai cũng hiểu nó tích tụ từ đâu!?
“Nhìn vào mắt họ, tôi hiểu, họ đau đớn lắm...”
Anh Ko Ko Niang, quản lý khu nhà của U23 Việt Nam, bảo: “Tôi không biết nhiều về bóng đá Việt Nam nhưng tôi yêu đội bóng sau những ngày quen biết rồi trở thành thân thiết. Trong 2 ngày, tôi đón nhận 2 tin buồn (Myanmar cũng bị loại ở bảng B). Hai đội bóng tôi yêu nhất SEA Games đều không còn thi đấu nữa! Nhìn vào mắt họ, tôi hiểu, họ đau đớn lắm...”.
HLV Hoàng Văn Phúc chưa xác định tương lai
Thừa nhận thất bại và đã gửi xin lỗi người hâm mộ nhưng HLV Hoàng Văn Phúc cho biết, tại thời điểm này, ông chưa xác định tương lai. “Không vào được bán kết, BHL và toàn đội U23 Việt Nam đã không hoàn thành nhiệm vụ. Tuy nhiên, để có một tập thể thành công, chúng ta cần có nhiều yếu tố. Trước mắt, tôi sẽ chưa nghĩ đến chuyện từ chức và sẽ quyết định sau cuộc họp chuyên môn với VFF”, HLV Hoàng Văn Phúc nói.
Mạnh Dũng bị rạn xương tay
Trong trận đấu với U23 Malaysia, tiền vệ đội phó Trần Mạnh Dũng đã bị đau và buộc phải nhận sự điều trị khẩn cấp của bác sĩ. Đội ngũ y tế của U23 Việt Nam đành phải bó tạm tay của cầu thủ này rồi sẽ đưa anh đi chụp phim sau.
Có khá đông CĐV Việt Nam tới sân cổ vũ
Rất nhiều CĐV Việt Nam sang Myanmar xem trận đấu sinh tử của đội nhà với Malaysia, số lượng lên đến hơn 100 người. Chỉ ngần ấy thôi cũng đủ biến sân Zayar Thiri thành sân nhà của U23 Việt Nam, tiếc là đội bóng của chúng ta không thể lọt vào bán kết SEA Games 27. Sau đây, các CĐV sẽ di chuyển sang Mandalay để tiếp sức cho đội tuyển nữ.