1. Thái Lan là… “ông kẹ” ở bóng đá khu vực. Không sai! Tuy nhiên, Malaysia cũng chẳng phải vừa, dù rằng người Mã kêu ca “mất một nửa đội hình”. Nhưng chẳng ai dám đảm bảo HLV Ong Kim Swee không chơi “đòn gió”.
Cũng đừng quên tham vọng của Indonesia, mới đây đã được quy đổi ra tiền. Cụ thể, nếu có HCV, đội bóng xứ Vạn đảo sẽ được thưởng 2 tỷ Rupiah Indonesia (khoảng 3,5 tỷ VNĐ).
Singapore cũng đáng được xem là “ông lớn” của bóng đá khu vực. Và đặc biệt, để vô địch thì tất cả đều phải bước qua chủ nhà Myanmar , đội vừa nhận được lệnh phải giành HCV bằng mọi giá…
2. Bóng đá SEA Games đã không còn khái niệm “lót đường”. Khi cán cân đã trở nên cân bằng, cơ hội vô địch đang chia đều cho tất cả, đương nhiên có cả U23 Việt Nam.
HLV Kiatisak của U23 Thái Lan
HLV Kiatisak của U23 Thái Lan
Nói cách khác, U23 Việt Nam cũng nằm trong nhóm có thể lấy vàng. Điều đó không phải ngẫu nhiên bởi bao năm qua chúng ta vẫn được coi là một đối thủ lớn cần đánh bại. Cũng chính vì thế, HLV Hoàng Văn Phúc và các học trò bước vào SEA Games 27 trong thế “thập diện mai phục”.
Rõ ràng, U23 Việt Nam đã và đang trở thành trung tâm chú ý của mọi đối thủ, dư luận và NHM. Nhưng nhìn những nụ cười trên môi của các học trò ông Phúc trên đất Myanmar, dễ thấy, họ đã đi xuyên qua áp lực và đã sẵn sàng cho các trận đánh lớn.
Như đã đề cập, khi SEA Games chỉ toàn “xe, pháo, mã”, HCV sẽ về tay ai, đang trở nên khó đoán định. Nhưng nơi đó, kẻ nào biết mình biết ta và gặp thời, một “tốt” cũng có thể sẽ đem lại thành công.
U23 Việt Nam là ứng cử viên vô địch nhưng sẽ xuất phát với thế… cửa dưới. Đó dường như là tính toán đầy lý tính và nó cũng rất khác so với các người tiền nhiệm của HLV Hoàng Văn Phúc. Đây chính là điều được kỳ vọng sẽ giúp U23 Việt Nam mang lại sự khác biệt.