*Bài viết theo quan điểm của Owen
Có một lý do rất rõ ràng để giải thích cho việc Alexis Sanchez lựa chọn M.U thay vì Man City. Đương nhiên, một cầu thủ luôn muốn tối đa hóa thu nhập. Nhưng trên vai trò của một cầu thủ tấn công, tôi lấy làm lạ khi Sanchez lựa chọn Mourinho thay vì Pep Guardiola.
Mourinho rõ ràng là một HLV phi thường với những danh hiệu mà ông ấy đã đạt được. Bạn không thể tranh luận điều đó với một HLV có 2 Champions League, 8 chức VĐQG, 1 Europa League, 1 UEFA Cup, 4 cúp Quốc gia ở 4 nước khác nhau và 4 cúp Liên đoàn Anh.
Tôi dành đầy đủ sự ngưỡng mộ cho ông ấy. Mourinho đã chiến đấu để luôn ở trong tốp đầu. Ông ấy đã dẫn dắt Porto và vô địch Champions League và sau đó chịu áp lực để chứng minh bản thân mình tại Chelsea.
Mourinho đã làm được điều đó ngay lập tức với cú đúp danh hiệu Ngoại hạng Anh cùng Chelsea. Tiếp đó, ông ấy chứng minh bản thân tại Inter Milan, vô địch Serie A và Champions League. Inter là CLB lớn và giàu truyền thống hơn Porto nhưng thời điểm vô địch Champions League, họ đã phải đối đầu với Barcelona hùng mạnh của Guardiola.
Tuy nhiên, có cảm giác không được đánh giá cao nào đó luôn vất vưởng xung quanh Mourinho. Khi Mourinho trở nên có kinh nghiệm hơn, tôi nghĩ ông ấy không sẵn sàng chấp nhận rủi ro và nghi ngờ hơn về cầu thủ. Khi Mourinho gia nhập Chelsea vào năm 2004, ông ấy đã ký hợp đồng với Didier Drogba và Arjen Robben khi họ chưa chứng minh được bản thân. Và rồi, họ trở thành 2 cầu thủ hàng đầu thế giới. Mourinho cũng đã bảo vệ các ngôi sao như Zlatan Ibrahimovic tại Inter và Cristiano Ronaldo ở Real Madrid.
Dù vậy, hãy nhìn vào giai đoạn thứ hai của Mourinho ở Chelsea. Đầu tiên, Mourinho đã bán đi Juan Mata, mặc dù giờ lại đoàn tụ với anh ấy tại M.U. Tiếp đó, Mourinho cho phép Romelu Lukaku ra đi rồi lại mua về M.U. Chiến lược gia người Bồ Đào Nha bán đi Kevin de Bruyne, cho mượn Mohamed Salah và Juan Cuadrado. De Bruyne và Salah đang tra tấn Mourinho ở Ngoại hạng Anh.
Nếu Mourinho đánh giá đúng De Bruyne, ông ấy sẽ cho mượn anh ấy và đề nghị CLB giữ lại tiền vệ người Bỉ. Với Salah, Mourinho không còn ở Chelsea khi họ bán anh ấy. Dù vậy, Mourinho đã không làm gì nhiều để khuyến khích Salah. Mourinho đã không đánh giá cao Lukaku nhưng giờ tiền đạo người Bỉ lại đang lĩnh xướng hàng công của M.U.
Ngay cả với những ngôi sao đã thành danh như Mata hay Henrikh Mkhitaryan, có cảm giác rằng Mourinho rất nghi ngờ về khả năng của họ.
Mourinho đã đánh giá sai tài năng của Lukaku, De Bruyne và Salah
Tôi sẽ không chỉ trích Sanchez là một lính đánh thuê nhận 400.000 bảng/tuần. Anh ấy chỉ là một cầu thủ kiếm tiền để trang trải cuộc sống. Nhưng nếu nói về chuyên môn trên sân cỏ, M.U đáng lẽ không phải là sự lựa chọn đầu tiên của Sanchez.
Ở Ngoại hạng Anh mùa trước, M.U ghi được 54 bàn, ít hơn Bournemouth. Đó là sau khi họ chi 166 triệu bảng cho Paul Pogba, Mkhitaryan và Eric Bailly. Quỷ đỏ đứng thứ 6 ở Ngoại hạng Anh với 24 điểm ít hơn nhà vô địch Chelsea. Tất nhiên, M.U đã cứu vãn mùa bóng bằng danh hiệu cúp Liên đoàn và Europa League. Nhưng M.U đã không phải chơi với các đội đẳng cấp cao ở Europa League. Họ cũng thắng trận chung kết bằng cách phòng ngự trước Ajax.
Mùa này, M.U đã tốt hơn nhưng thật khó để không đạt được điều đó sau khi đã chi 140 triệu bảng cho Lukaku, Matic và Lindelof. Với nguồn lực M.U có, họ gần như sẽ lọt vào Top 4 nhưng Quỷ đỏ không làm nhiều người thấy yêu thích.
Mourinho có trong tay những cầu thủ tấn công mạnh mẽ như Martial, Lukaku, Rashford, Mkhitaryan, Mata nhưng M.U vẫn chơi thứ bóng đá nặng về toan tính. Quỷ đỏ đã rất vất vả vượt qua bảng đấu với những đối thủ yếu ở Champions League. M.U đã bị đánh bại Bristol và bị Man City bỏ xa ở Ngoại hạng Anh. Khi M.U tiếp đón Man City, họ bị đẩy xa khỏi khung thành đối phương, chơi thứ bóng dài 50m. Nó không giống hình ảnh của M.U.
Mourinho không tận dụng hết tài năng của các cầu thủ tấn công
Nhận thức của tôi về M.U càng rõ hơn khi theo dõi 2 trận: Liverpool vs Man City và M.U vs Stoke ở vòng 23. Tất nhiên, M.U đã thắng Stoke 3-0 nhưng sự khác biệt về phong cách và chất lượng với trận đấu kia là rất lớn.
Trong hiệp đầu tiên, Stoke có 5 hay 6 cơ hội. M.U chỉ có 2 và dẫn trước 2-0. Các số liệu thống kê cho thấy M.U chuyển hóa cơ hội rất tốt nhưng lại không tạo ra được nhiều cơ hội như mong đợi. Trước vòng 24, M.U đứng thứ 3 giải đấu về số bàn thắng nhưng các chỉ số khác về tấn công lại xếp hạng thấp hơn.
Về số cú sút, M.U đứng thứ 6, chỉ hơn Crystal Palace và Newcastle một chút. Về số pha chạm bóng trong vòng cấm, họ cũng đứng thứ 6. Điều đó cho thấy M.U không phải là đội bóng tấn công hay muốn thống trị trận đấu. Trong Big Six, M.U là đội bóng ít gây ấn tượng nhất về khả năng tấn công. Quỷ đỏ chơi hiệu quả nhưng đã không khai thác tốt nhất tiềm năng của các cầu thủ tấn công.
Tôi tin rằng bóng đá đã thay đổi vào năm 2008 khi Guardiola tiếp quản Barca. Từ đó mọi người đều nhận ra thứ bóng đá tốt nhất mà đội bóng phải thể hiện là tấn công. Tôi không chắc Mourinho đủ sẵn sàng để tiếp cận lối chơi như thế, hoặc cũng tấn công nhưng theo phong cách khác như Mauricio Pochettino hay Juergen Klopp.
Owen tin Sanchez chơi dưới sự dẫn dắt của Guardiola là tốt hơn
Các đội bóng của Mourinho vẫn ghi được bàn thắng vì ông ấy dẫn dắt nhưng cầu thủ giỏi nhất. Nhưng tôi nghĩ nếu Guardiola nắm trong tay các cầu thủ tấn công của M.U, họ còn làm tốt hơn thế.
Điều đó không có nghĩa Mourinho là một HLV tồi. Chỉ có các đội bóng của Klopp, Guardiola và Pochettino là có thể ghi nhiều bàn hơn M.U ở Ngoại hạng Anh mùa này. Là một tiền đạo, nếu tôi muốn cải thiện đẳng cấp, tôi muốn chơi dưới sự dẫn dắt của 1 trong 3 HLV trên, đặc biệt là Guardiola. Có lẽ nếu là hậu vệ, tôi sẽ thích Mourinho hơn. Nhưng với việc Sanchez đến M.U, khả năng của anh ấy sẽ bị hạn chế.
Mourinho giờ sẽ không thể phàn nàn rằng Man City được chi tiêu thoáng tay. Mourinho sẽ có Sanchez, Pogba, Lukaku, Matic – những người mà ông ấy mang về sân Old Trafford. Thêm vào đó, ông ấy có Mata, Rashford và Martial. Thuyền trưởng của M.U sẽ không thể biện bạch rằng không có tài năng tấn công trong tay. Nhưng Mourinho có cầu thủ trong tay, nhưng sẽ không thể tạo ra viễn cảnh tốt đẹp?