Chúng ta có thể gặp nghệ thuật quân sự này qua câu chuyện Lý Thường Kiệt đánh nhà Tống. Vào tháng 8/1075, trước sức ép xâm lược của giặc Tống, Lý Thường Kiệt đã đề ra quyết sách táo bạo: “Ngồi yên đợi giặc, không bằng ra quân trước để phá mũi nhọn của giặc”. Sau đó, ông mở cuộc tấn công vào 3 châu Ung, Khiêm, Liêm ở biên giới, dọn đường chiến thắng cho quân dân Đại Việt năm ấy.
Arrigo Sacchi, HLV huyền thoại người Italia từng nhận xét một câu rất kinh điển về Juventus hồi thập niên 90 thế kỷ trước: “Juventus mở tỉ số từ phút thứ 5 và 85 phút còn lại người ta xem họ phòng ngự”. Câu nói này được Sacchi phát biểu khi chứng kiến Marcello Lippi xây dựng Juve thống trị sau thời đại Milan anh hùng của ông. Đấy là một Juventus thành công nhưng lạnh lùng và tàn khốc, khô cằn và không ít đá sỏi.
Các đội bóng thi đấu với Juve đều sợ hãi bàn thua sớm đó. Lý do sâu xa vì đẳng cấp của Juve đủ lớn, hàng phòng ngự đủ mạnh để họ có thể điều phối trận đấu sau khi có bàn thắng sớm. Đấy là sự lợi hại của những cái tên đẳng cấp. Vậy còn như trường hợp West Ham đả bại Chelsea thì sao? Cũng là một bàn thắng sớm được ghi từ phút thứ 6, khi Arnautovic giữa vòng vây của 4 hậu vệ Chelsea đã dứt điểm rất chuẩn hạ gục Courtois.
Nhưng đấy là phúc hay họa thì khó nói trước, với Juve hay các đội ngang ngửa Chelsea kiểu như M.U, Man City… thì đúng. Còn với West Ham thì “họa” chiếm phần lớn. Bởi thời gian còn lại của trận đấu là quá dài, trong khi việc một đội bóng nhỏ cho đội bóng lớn “ăn” bàn thua sớm, sẽ dẫn đến tâm lý nóng mặt của đội lớn. Đôi khi “bàn thua sớm” chỉ có tác dụng “làm con sư tử tỉnh giấc”.
Nhưng như chúng ta đã biết, West Ham đã khiến “con sư tử” Chelsea đổ máu suốt 85 phút tiếp theo vẫn không thể săn được mình. Họ làm được điều đó vì nền tảng phòng ngự mà David Moyes xây dựng sau khi có bàn thắng xứng danh là “búa tạ”, trong khi hàng công Chelsea đã không hoàn thành tốt nhiệm vụ. Về vế thứ nhất, hãy nhìn vào thời gian kiểm soát bóng lên tới 69% cùng 19 cú dứt điểm của Chelsea để luận giải. Còn về vế thứ hai thì nhìn vào con số 6 thẻ vàng mà West Ham nhận. Tỷ lệ 6 thẻ /13 cầu thủ được Moyes sử dụng trong trận cho thấy, kể cả phạm lỗi cũng phải để bảo toàn tỷ số. Vì sao West Ham sẵn sàng chơi rủi ro như thế?
Bởi còn một vế thứ 3 nữa để lý giải cho chiến thắng của West Ham: đội bóng này đã… ra tay trước. Hãy nhìn lại 6 phút đầu tiên của trận đấu, ngay khi Chelsea giao bóng, West Ham lập tức dồn lên gây sức ép. West Ham giành được cú ném biên đầu tiên của trận đấu ngay từ giây 30, có được cú sút phạt trực tiếp ở giây 61. Trong 1 phút đầu tiên, 3 lần bóng được đưa vào vòng cấm của Courtois. Đến khi West Ham có được cú ném biên thứ hai, thì Chelsea thủng lưới sau pha đập nhả. Trong 5 phút đầu tiên, bóng chủ yếu lăn bên phần sân Chelsea. Những con số ấy đã chỉ ra, West Ham đã thắng Chelsea không phải theo kiểu nhất thời. Họ thực sự đã thực hiện theo đúng binh pháp: “Tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ tai ương”.
Conte, với những vấn đề còn tồn đọng chưa được giải quyết. Ông đã thua một đối thủ lợi hại và đầy bất ngờ, chứ không phải vì… kém duyên.