Ta có thể thấy rõ sự khắc nghiệt của nghề HLV ở Premier League khi nhìn vào danh sách HLV của những ứng viên hàng đầu cho chức vô địch mùa này (trừ Arsenal của Wenger). Pep Guardiola, Jose Mourinho, Antonio Conte đều đang trong những ngày tháng đầu tiên với CLB mới (lần lượt là Man City, Man United và Chelsea). Juergen Klopp cũng chỉ mới có hơn nửa năm ở Liverpool. Claudio Ranieri và Mauricio Pochettino cùng chuẩn bị bước sang năm thứ hai với Leicester và Tottenham. Lùi xuống sâu hơn một tí, băng ghế huấn luyện của Everton, Southampton, Swansea và Watford đều có chủ mới so với 1 năm trước!
“Tuổi thọ” của ghế HLV ở Premier League đang giảm sút đáng báo động. Theo số liệu của Hiệp hội HLV, Premier League mùa trước chứng kiến tới 11 vụ sa thải HLV, tức chỉ kém 1 vụ so với con số kỷ lục hồi mùa giải 2013/14. Chiếc “máy chém” ở Premier League không trừ một ai. Từ những người tưởng bất khả xâm phạm như Mourinho (Chelsea), Van Gaal (M.U), những người cách đây không lâu còn được tung hô là người hùng như Brendan Rodgers (Liverpool), Garry Monk (Swansea), Roberto Martinez (Everton), tới những người đáng lẽ phải được xem là thành công, như Quique Flores ở Watford.
Brendan Rodgers
Đó là mặt trái của việc Premier League đang trở nên quá giàu có. Vì quá giàu có, các ông chủ không ngần ngại vung tiền đầu tư lực lượng và đáp lại, họ chờ đợi đội bóng sẽ thu được những thành tích tương xứng. Bây giờ không có đội bóng nào hài lòng với một vị trí ở giữa BXH nữa (đừng nói tới chuyện chỉ cần trụ hạng). Như Everton hồi trước chỉ mong trụ hạng thành công, nhưng bây giờ đã xem việc không vào được Top 6 là thất bại. Hay Watford sẵn sàng sa thải Flores vì đã để đội bóng “mất động lực”, dù nhiệm vụ trụ hạng được ông hoàn thành ngay từ tháng 3!
Ở những đội bóng lớn, áp lực lại càng khủng khiếp hơn. Hy vọng tạo nên một đế chế theo kiểu Alex Ferguson ở M.U trước đây hay hiện tại là Arsene Wenger với Arsenal là hão huyền. Mourinho từng mơ gắn bó với Chelsea tới 10 năm, nhưng chưa hết năm thứ ba đã bị đá đi không thương tiếc. Van Gaal mong mỏi được hoàn thành “kế hoạch 3 năm” ở M.U, nhưng mới hết năm thứ hai đã phải chào tạm biệt. Áp lực thành tích (cũng là áp lực liên quan tới chuyện thưởng theo vị trí), áp lực từ nhà tài trợ, áp lực phải dự Champions League..., đủ thứ áp lực khiến không ông chủ nào dám đặt quá nhiều niềm tin vào một HLV.
Nhìn vào guồng quay HLV hiện tại, Sir Alex có lẽ phải tự cảm thấy may mắn vì ông không bắt đầu sự nghiệp ở Premier League vào thời điểm này. Sẽ chẳng có ông chủ nào chờ ông tới năm thứ 5 như M.U thuở nào. Và các CĐV cũng thế. Cứ nhìn Wenger thì rõ. Đã trải qua tới 20 năm ở Arsenal, được xem như “cha già” ở Emirates, thế mà không mùa nào ông không phải đối diện với áp lực bị sa thải.
Trên dưới một nửa HLV mất việc Tỷ lệ HLV mất việc đã tăng vọt những mùa giải gần đây. Chính xác thì trong 4 mùa gần nhất, mỗi mùa đều có ít nhất 8 HLV mất việc. Để tiện so sánh, cần biết là trong 20 mùa giải trước đó từ khi Premier League ra đời, chỉ có 1 mùa (mùa 1994/95, 9 người), số lượng HLV phải ra đường nhiều hơn con số 7. |