Ăn mừng Cúp Champions League chỉ trong 1 tuần
Sinh ra và lớn lên ở Liverpool, Alexander-Arnold gia nhập học viện Liverpool vào năm 2004, sau đó làm đội trưởng nhiều cấp độ đội trẻ. Anh ra mắt đội 1 năm 2016, khi mới 18 tuổi, rồi sau này trở thành cầu thủ trẻ nhất của Liverpool đá chính ở một trận chung kết Champions League. Chiến thắng trước Tottenham ở Chung kết 2019 là kỷ niệm đẹp nhất trong sự nghiệp của Alexander-Arnold. Nhưng anh bảo: “Người Liverpool không chỉ biết tận hưởng nó”.
“Sau khi vô địch Champions League mùa trước, chúng tôi đã có bữa tiệc ăn mừng tuyệt vời”, Alexander-Arnold nói. “Nhưng nó chỉ kéo dài 1 tuần. Chúng tôi vẫn không hài lòng. Sẽ tốt hơn nếu giành cú đúp ở mùa giải trước. Chúng tôi tự nói với bản thân, hãy làm tốt hơn ở mùa này”.
“Chúng tôi không muốn được nhớ đến như là đội chỉ biết vô địch Champions League. Liverpool muốn mọi người… không đếm được số cúp của mình. Một ngày nào đó, khi ai đó nói về số lần vô địch Premier League của Liverpool, họ sẽ hỏi nhau: “Thứ bao nhiêu đây, 19 hay 21 nhỉ? Đội bóng không thích bị nhìn nhận như kẻ thất bại trước Man City, hoặc luôn chỉ “suýt vô địch”. Mọi người đang nỗ lực vì điều đó”.
Thành quả không đến dễ dàng. Liverpool thua Real Madrid 1 năm trước ở Kiev, rồi mới có chiến thắng ở Madrid. Tại Premier League cũng vậy. Họ chỉ kém Man City 1 điểm trong cuộc đua Premier League mùa trước, và giờ muốn phục thù.
“Khi bạn thất bại trước ngưỡng cửa thiên đường, có hai việc xảy ra. Một là thất bại ấy khiến bạn bị ám ảnh và không bao giờ đứng dậy được nữa; hai là bạn lấy đó là động lực… Liverpool học được nhiều bài học từ Kiev. Nên chúng tôi cũng học được nhiều ở thất bại trước Man City. Toàn đội vẫn đang đói khát danh hiệu và sẵn sàng làm lại”.
Minh chứng cho khẳng định của hậu vệ số 66 là việc Liverpool toàn thắng 8 trận đầu ở Premier League mùa này, đang bỏ cách đội nhì bảng Man City 8 điểm. Họ cho thấy Man City không phải là ám ảnh của họ, mà là động lực.
Một biểu tượng của Liverpool
Alexander-Arnold đang nhận mức lương 40.000 bảng/tuần, con số sẽ khiến nhiều người giật mình. Đây là mức lương vào loại thấp nhất Liverpool, dành cho những cầu thủ trẻ. Thật không công bằng với người đã ra sân 73 trận trên mọi đấu trường ở 2 mùa giải gần nhất, lọt vào đội hình tiêu biểu của Premier League, Champions League mùa trước, cũng như được Juergen Klopp khen là “hậu vệ phải hay nhất thế giới”.
Nhưng Alexander-Arnold là cầu thủ “không biết đòi hỏi”. Anh không cho phép mình tự kiêu. Liverpool với anh không chỉ là một đội bóng, mà còn là tuổi thơ, cuộc sống, quê hương. Thứ anh quan tâm nhất là… những lần thất bại trước Marcus Rashford và Wilfried Zaha, trong những lần đối đầu trực tiếp. Anh học từ những sai lầm.
“Mọi người có thể chỉ trích tôi”, anh nói. “Việc của tôi là không cho phép họ lặp lại điều đó. Tôi học từ các thất bại. Chẳng ai thích thú khi bị chê bai, nên tôi không cho phép chuyện đó lặp lại… Gần đây Carragher nói tôi cần phải kiến tạo nhiều hơn. Tôi đồng ý. Hậu vệ ngày nay là phải biết kiến tạo và ghi bàn… Tôi luôn nghiên cứu và học hỏi từ những người xuất sắc như Philipp Lahm hay Dani Alves. Với tôi, Alves là người giỏi nhất. Anh ấy tấn công rất mạnh mẽ, phòng ngự cũng cừ”.
“Các chuyên gia của Liverpool cho tôi xem rất nhiều clip về Alves, yêu cầu tôi tìm hiểu. Cách đứng vị trí ra sao, ra quyết định và bứt tốc thế nào. Nói chung, tôi học ở Lahm cách phòng ngự, và ở Alves cách tấn công”.
Đàn anh trong phòng thay đồ cũng không còn gọi Alexander-Arnold là “cậu nhóc” hay “cún con”. Chẳng có “cậu nhóc” nào được chơi hai trận chung kết Champions League, lên ĐT Anh và dự World Cup. Alexander-Arnold nhận thức rất rõ vị thế của mình. Là một người con của Liverpool, anh là niềm tự hào của thành phố, hình mẫu của trẻ con, được kì vọng sẽ viết tiếp truyền thống của Carragher và Gerrard.
“Tôi muốn trở thành người mà khi những cậu bé trở về nhà, chúng nói với mẹ chúng rằng, tôi là thần tượng”, anh nói. “Tôi muốn trở thành nguồn động viên cho các cầu thủ trẻ như Gerrard hay Carragher: Khuyến khích đàn em học tập ở trường và rèn luyện hàng ngày trên sân bóng... Tôi không cho phép mình dừng lại. Tôi biết, nếu luôn cố gắng, sẽ không có gì là giới hạn”.
Quả phạt góc để đời trước Barcelona Ở lượt về vòng bán kết Champions League mùa trước, Liverpool đã thắng Barcelona 4-0, qua đó thắng chung cuộc 4-3 để vào chung kết. Công lớn thuộc về Alexander-Arnold với quả phạt góc để đời. Cuối trận đó, anh giả vờ nhường quyền đá phạt, rồi bất ngờ chuyền cho Divock Origi ghi bàn quyết định. “Chúng tôi chưa từng tập kịch bản đó”, anh tâm sự. “Nó chỉ là bản năng. Tôi thấy mọi người quay lưng lại phía mình, không để ý, còn Origi ở giữa. Nếu pha đó không thành công, có thể tôi sẽ bị la ó”. Alexander-Arnold có cơ hội giành giải mới Alexander-Arnold: “Tôi nợ Klopp mọi thứ” |