VIDEO: TỶ LỆ và dự đoán kết quả Tottenham - Leeds
Thế nhưng, trong cảm quan của nhiều người xem bóng đá, nếu không bàn về lối chơi thì Bielsa lại đồng điệu với Jose Mourinho – đối thủ lớn nhất của Pep.
Biệt danh của Marcelo Bielsa là “El Loco” (Gã điên). Nếu bạn đã biết về chuyện cố huyền thoại Maradona từng đem súng hơi ra dọa bắn các phóng viên, thì bạn nên biết Bielsa thậm chí còn mang cả ... lựu đạn ra dọa đám cổ động viên đến nhà ông chửi rủa, khiến cho nhóm cổ động viên kia phải chạy như vịt.
Jose Mourinho cũng chẳng khá hơn, hồi còn dẫn dắt Real Madrid, ông từng chọc tay vào mắt vị cố huấn luyện viên Tito Vilanova. Nhưng điểm chung của cả Mourinho và Bielsa đều là say mê làm việc đến điên cuồng. Bielsa từng đưa gia đình đi nghỉ mát, còn mình ở lì trong khách sạn để mổ băng đối thủ.
Thế còn Mourinho? Trước khi về Tottenham, thời gian thất nghiệp đã khóc mấy lần vì nhớ nghề. Thật ra giờ Mourinho nghỉ hưu cũng viên mãn rồi, kỳ công ông tạo dựng, số tiền ông kiếm được đủ để ông tự hào và thoải mái.
Nhưng đầu tháng 12 vừa rồi, Mourinho tuyên bố: “Tôi chưa muốn nghỉ hưu. Tôi còn muốn làm việc thêm 10 năm, 15 năm nữa”. Và điều đặc biệt nhất của hai con người này, tôi nghĩ đấy chính là việc “khai môn lập phái” ra một đường lối riêng, triết lý riêng, và can đảm đi cùng với con đường mình đã chọn.
Marcelo Bielsa là một nhà tư tưởng lớn, ông còn được xem như là một nhà sư phạm, người đã vạch ra các ý tưởng về cách luân chuyển vị trí, chuyển đổi trạng thái tấn công – phòng thủ, là người đi đầu trong phân tích đối thủ. Để nói cho dễ hiểu, Bielsa giống như một giảng viên hàng đầu trong các trường đại học.
Điểm mạnh của ông là lý thuyết, viết và nói ra nhiều điều mà các hậu bối mới vào nghề ai cũng phải học, phải đọc để làm HLV. Nhưng điểm yếu là vì thuần nghiên cứu nên thiếu tính đột phá ở trong sân và quên đi câu nói “Chiến thuật là chết, con người là sống”. Đấy là lý do thành tích của Bielsa rất nghèo nàn, thua xa Pep Guardiola, Mauricio Pochettino, Jorge Sampaoli... những người luôn tự nhận là học trò của Bielsa.
Nếu Bielsa là danh sư về tấn công thì Mourinho lại là danh sư về phòng ngự. 17 năm qua, Mourinho đã đưa phòng ngự lên một tầm cao mới, với một triết lý và một con đường riêng, rất độc lập với bóng đá tấn công và vẫn biết cách tồn tại, dành các chiến thắng ở thời mà người ta luôn bảo ông lạc thời. Số lượng người xin làm học trò của Mourinho không nhiều, nhưng số người được gọi là “Mourinho đệ nhị” thì lại không ít.
Bielsa gặp Mourinho là cuộc đấu của hai con người khác biệt về triết lý, nhưng đồng điệu trong cách theo đuổi triết lý.