Thật ra, Tottenham cũng đã thành công đến một mức độ “có vấn đề” rồi. Và, suy cho cùng, chẳng ai hối tiếc điều gì khi Tottenham thua 0-1 trước Man City của Pep Guardiola. Thầy trò Mauricio Pochettino lại còn có thể không thua, nếu Erik Lamela không bỏ lỡ cơ hội san bằng tỷ số một cách đáng tiếc. Và nếu vậy, có khi phải bàn về một tình trạng trớ trêu, đến mức độ... quá đáng. Hóa ra, giải VĐQG nổi tiếng và đắt giá nhất thế giới lại là như thế ư?
Sau 9 vòng đấu, Tottenham được 21 điểm, và đấy là cú khởi đầu tốt nhất của đội bóng này ở Premier League. Họ lại còn có thể đứng trên ĐKVĐ Man City, nếu thắng. Như vậy thì không phải là “có gì đó sai sai”, mà là... quá sai. Hai trong những tài năng lớn nhất của Tottenham - Christian Eriksen và Dele Alli - chỉ vào cuộc từ ghế dự bị. Hảo thủ Harry Winks cũng vậy. Trong tay Pochettino, tóm lại, vẫn chỉ là bấy nhiêu vốn liếng, mà cả thế giới đều đã thấy rõ từ mùa bóng trước.
Ở Champions League, Tottenham đã bị loại đến nơi, với vỏn vẹn 1 điểm sau 3 lượt trận, và với ít nhất 3 bàn “tự thua”. Đấy là bước lùi lớn so với việc Tottenham đứng đầu “bảng tử thần”, loại Borussia Dortmund và thắng Real Madrid ở mùa bóng trước. Không tiến, tức đã thụt lùi. Pochettino đã nổi tiếng hơn Jose Mourinho?
Cho nên, trước sau gì Tottenham cũng phải chấp nhận thực tế rõ ràng: họ không ở cùng đẳng cấp với tất cả các đội còn lại trong cái gọi là “Big Six” ở Premier League.
Có thể M.U vẫn đang thất bại, vì các vấn đề chuyên môn của HLV Jose Mourinho, hoặc các vấn đề điều hành, quản lý của phó chủ tịch Ed Woodward. Nhưng đấy là chuyện thắng, thua thường tình trong môn bóng đá. Gặp lúc ổn thỏa, một M.U “không còn chỗ chê” mà mọi người đang thấy vẫn có tư cách tranh ngôi vô địch. Leicester trong mùa bóng 2015/16 là một dạng khác. Đấy là “chuyện cổ tích”, như người ta vẫn nói. Như việc Đan Mạch, Hy Lạp vô địch EURO, “chuyện cổ tích” vẫn có thể trở thành hiện thực, và đấy là lý do vì sao môn bóng đá hấp dẫn.
Tottenham không thể có chuyện cổ tích, vì họ... quá thực. Thực tế là Pochettino nói riêng cũng như Tottenham nói chung đã tiến đến chỗ kịch trần rồi. Họ không chủ trương tranh ngôi vô địch. Họ không mua thêm cầu thủ - và luôn tỏ rõ điều đó, bất kể tình trạng thấy trước là mất đến 2/3 lực lượng khi khởi đầu mùa bóng (vì World Cup). Họ phải lo việc xây sân, lại tỏ ra không hề hốt hoảng khi tiến độ xây sân quá trì trệ làm ảnh hưởng đến các vấn đề chuyên môn.
Gieo gì tất phải gặt nấy. Thua Man City chỉ là kết quả cụ thể. Sẽ còn nhiều trận tương tự, khi mùa bóng trôi đi. Chi phí xây sân không phải là chuyện mà Tottenham sẽ giải quyết dứt điểm trong phút chốc. Có nghĩa, tương lai gần của Tottenham cũng chỉ như thế mà thôi. Tỷ số 0-1 trên sân Wembley có vẻ như thật mong manh. Nhưng cái “tinh thần Tottenham” trong mùa bóng này đã thể hiện rõ một sự thiếu thốn khát vọng. Ngoại hạng Anh đâu có “dễ ăn” như vậy!
Quá lạ, với một đội mạnh ở Premier League Biểu tượng cho Tottenham ở Premier League mùa này rất có thể sẽ không thuộc về phạm vi bóng đá nữa. Đó là hình ảnh mặt sân Wembley nát như mặt ruộng, chưa kể chi chít những đường kẻ và con số của môn... bóng đá kiểu Mỹ, khi Tottenham gặp Manchester City trong một trận cầu “thượng đỉnh” của Premier League. Có thể bầu chọn đấy là hình ảnh kỳ lạ nhất ở Premier League mùa này? |