Cùng với tiqui-taca lừng lẫy, vai trò “số 9 ảo” cũng là một khái niệm ra đời từ thời Guardiola còn gắn bó với Barcelona. Đỉnh cao của nó là trận thắng 5-0 trước Real Madrid của chính Mourinho năm 2010, trong đó Lionel Messi đóng vai trò tiền đạo ảo.
Tiền đạo ảo là vai trò có thể phát huy hiệu quả tối đa trong các sơ đồ 4-3-3 và 4-2-3-1, những chiến thuật không thực sự cần tiền đạo cắm. Nó hy sinh một “số 9” đúng nghĩa để nhường chỗ cho một tiền vệ tấn công đá nhô cao, vừa làm nhiệm vụ ghi bàn vừa hỗ trợ các mũi tấn công khác.
Cuối tuần qua, Mourinho gây bất ngờ khi cất chân sút Diego Costa lên băng ghế dự bị trận derby London với Tottenham, thay vào đó bố trí Eden Hazard chơi cao nhất. Đây cũng không phải lần đầu Mourinho bố trí “số 9 ảo” kiểu như vậy ở Chelsea. Ông từng xếp Andre Schuerrle đá vai trò tương tự ở trận gặp M.U hồi năm 2013.
Nhưng đó là khi Mourinho chưa có trong tay một tiền đạo ưng ý. Câu hỏi đặt ra là vì sao ông làm thế khi đã có Costa? Không chỉ vì sự ngỗ ngược của chân sút người Tây Ban Nha, mà chính khả năng làm bàn sa sút đến mức đáng báo động của anh cũng góp phần buộc ông thầy phải xoay sang phương án khác.
Bản đồ nhiệt cho thấy tầm hoạt động rất rộng của Hazard
Cách làm ấy giống một canh bạc lớn, nhưng Mourinho đã thắng. Chelsea chơi không hề tệ trước đội đang có phong độ cao thứ nhì ở giải Ngoại hạng. Nói như chính Mourinho, “Chelsea đã chơi trận hay nhất từ đầu mùa trên sân White Hart Lane của Tottenham”.
Xếp Hazard đá “số 9 ảo”, Mourinho vừa bố trí được Oscar trong vai trò hộ công ưa thích, vừa tận dụng được tối đa tốc độ, khả năng di chuyển của tiền vệ người Bỉ ở trung lộ. Sự cơ động của anh góp phần giúp bộ ba Pedro, Oscar và Willian phía sau có nhiều phương án lên bóng hơn trước một trong những hàng thủ chặt chẽ nhất từ đầu mùa.
Cả 2 cơ hội sáng sủa nhất của Chelsea đều thuộc về Hazard nhờ vào những bước di chuyển thông minh xung quanh vòng cấm. Đầu tiên là cú đánh đầu cận thành ở phút thứ 20, tiếp đó là cú vô lê chân trái từ góc hẹp bị chặn lại một cách xuất thần bởi thủ thành Hugo Lloris ở phút 67.
Chuỗi tịt ngòi của cầu thủ xuất sắc nhất giải Ngoại hạng Anh mùa 2014/15 đã kéo dài sang trận thứ 14, nhưng với những gì đã thể hiện trước Tottenham, nỗi thất vọng ấy chắc chắn sẽ sớm kết thúc.
Các tiền vệ tấn công của Chelsea chuyền thành công tới 78%
Không chỉ riêng Hazard hưởng lợi từ việc Mourinho bố trí hàng công với “số 9 ảo”. Bộ ba tiền vệ tấn công phía sau anh cũng chơi hay hơn nhiều. Bản hợp đồng mùa Hè Pedro – người cũng từng chơi “số 9 ảo” khi còn khoác áo Barca – đã nguy hiểm hơn nhiều, thực hiện được một vài cú sút xa khiến các CĐV chủ nhà phải toát mồ hôi.
Willian và Oscar cũng thế, họ kết nối rất ăn ý với những bước di chuyển của Hazard để tạo nên nhiều phương án lên bóng nguy hiểm. Nhìn chung, bộ tứ tấn công này đã thể hiện được sự linh hoạt, tốc độ trong những pha phản công, ngay cả khi Chelsea không thể ghi bàn thắng.
Ở thời kì khủng hoảng tiền đạo với cả Costa, Loic Remy lẫn Radamel Falcao cùng không biết cách ghi bàn, Mourinho đang tìm ra hướng đi đúng và nhiều khả năng sẽ tiếp tục đặt niềm tin vào “số 9 ảo” Hazard trong thời gian tới, sau những gì hệ thống tấn công của The Blues đã thể hiện trước Spurs.
Cũng như Barca, vai trò “số 9 ảo” ở Chelsea sẽ không phải vĩnh viễn, nhưng nó là một phương án tạm thời quá ổn, đủ để giúp đoàn quân của Mourinho hy vọng vượt qua giai đoạn tồi tệ nhất sự nghiệp chiến lược gia người Bồ.