Tỉ lệ 6/20 đội bóng, tức xấp xỉ 1/3 số đội tham dự cho thấy được sự hấp dẫn và đua tranh quyết liệt của giải đấu này. Nhưng mọi thứ lại không được như mong muốn. Premier League không giống như Serie A kiêu hùng của 18 năm trước, trong cái thuở “7 chị em” Juve, Milan, Inter, Parma, Lazio, Roma, Fiorentina xưng hùng xưng bá, mà sự đua tranh là rõ ràng và đầy khốc liệt, thì “Big Six” lại chỉ toàn chứng kiến cảnh “một mình một ngựa” của Chelsea mùa 2016/17 và Man City mùa 2017/18. Một sự thật khá buồn với những ai yêu mến giải đấu này, bản thân “Big Six” rõ ràng là chưa hề tồn tại trên thực tế.
Tuy nhiên, có thể bây giờ mọi thứ sẽ khác. Nhìn những gì mà 6 đội bóng kia thể hiện trong mùa giải này, ta có thể mường tượng ra được một kịch bản đầy kịch tính cho Premier League 2018/19.
Đừng vội vàng cho rằng Man United đã bị bỏ lại. Xin dành cho đội chủ sân Old Trafford mấy chữ “từ từ mà tiến”. Cùng thời gian này năm ngoái, họ tạo nên cuộc đua song ma nửa đầu mùa với hàng xóm Man xanh, trước khi bị tụt lại và thể hiện vô số vấn đề. Trong khi bây giờ thì ngược lại, Man United lại đang đi khắc phục từng vấn đề. Jose Mourinho đã dùng được Paul Pogba và trong khi mùa giải thứ 3 đấy sóng gió theo lý thuyết, thì thực tế ông lại nhận được sự ủng hộ đặc biệt của cổ động viên, ban lãnh đạo và các cầu thủ.
Với Arsenal, chúng ta miêu tả bằng hai chữ “tiềm năng”. Pháo thủ chẳng qua là do quá đen đủi khi Unai Emery vừa chân ướt chân ráo đến nước Anh, thì gặp ngay hai ông kẹ Chelsea với Man City. Lịch như vậy ai chả chết, chứ Arsenal không tệ. Bằng chứng là sau hai thất bại không thể tránh khỏi đó, họ nhanh chóng thể hiện hình ảnh một Arsenal tấn công khoáng đạt và thắng lợi.
Với Chelsea, đó là “khó lường”. Hãy nhớ cho The Blues có một quy luật khá đặc biệt, đấy là “mỗi lần thay một HLV, là nửa xanh thành London lại giành được một danh hiệu lớn”. Đừng quên, họ vừa sa thải Conte và giờ đang bất bại. Lưu ý, bất bại một cách quyến rũ như ông chủ người Nga Roman Abramovich trông đợi.
Còn Tottenham, đấy là “ổn định”, đội bóng này suốt mấy mùa giải qua luôn là đội bóng có được cho mình sự đua tranh trong Top 4 dù cho bao đối thủ khác biến thiên.
Vậy còn Liverpool, đơn giản là “bùng nổ”. Sức mạnh tấn công được trau đồi thêm sự chắc chắn nơi hàng thủ. Khát khao giành cho được danh hiệu Ngoại hạng Anh sau hai thập kỷ lại càng đưa họ lên tới một nấc mới của sự phát triển.
Cuối cùng là nhà vô địch Manchester City. Đội bóng của Pep Guardiola sở hữu thứ sức mạnh tưởng như không thể ngăn chặn, vẫn đang ứng cử viên số 1 cho chức vô địch. Tuy vậy, những trận hòa và trận thua sau khoảng thời gian qua như tiếng chuông báo hiệu sự khốc liệt. Man City không dễ để bảo vệ chức vô địch khi ai cũng xem họ là mục tiêu. Sức mạnh và sự hiểu biết về nhau của 6 đội bóng trên cũng lớn dần theo hai mùa giải có sự thay đổi chiến thuật, cho nên các trận cầu 6 điểm cũng theo đó mà thêm nguy hiểm, gây ra viễn cảnh bên này ngáng đường bên kia để tạo nên một cuộc đua vô tiền khoáng hậu.
“Big Six” nếu tồn tại, thì nhà vô địch đã có từ bây giờ, đó là những nhà tổ chức giải đấu này.