So với lần gần nhất làm việc tại Old Trafford cách đây 6 năm, Phelan trông già hơn rất nhiều. Phong cách đã có chút thay đổi, cánh tay phải của Sir Alex Ferguson ngày nào giờ đã để râu và trông nghiêm nghị hơn trước.
Nhưng đừng để hình ảnh cá tính đó đánh lừa, Phelan thực chất là một người vui tính với khiếu hài hước độc nhất vô nhị, thể hiện rõ ràng nhất qua tài khoản Twitter của ông. Trước ngày bước vào trận lượt về vòng 1/8 Champions League trên sân PSG, Phelan viết: "Tôi nhớ rằng đội bóng vĩ đại Manchester United từng lội ngược dòng trước đây, buổi tập cuối cùng, tiến lên nào" kèm theo là một icon nháy mắt tinh nghịch.
Sau 90 phút lịch sử ở Parc des Princes, tài khoản của Phelan có một tối bận rộn. Ông viết: "180 cuộc gọi nhỡ, chẳng thể hiểu nổi sự ồn ào này? Vài người trong số chúng tôi đã từng đến đây trước đó" kèm theo 2 tấm ảnh, một là giữa Phelan và Ole Gunnar Solskjaer, và hai là cánh cổng có tên "Chỉ dành cho huyền thoại".
Trí tưởng tượng của Phelan bay xa khi nói về quả penalty quyết định của Marcus Rashford: "Bình tĩnh đi con trai... chúng ta đã chơi những trận đấu còn lớn hơn thế này nhiều. Hít thở và sút quả bóng vào lưới đi. Đó là tất cả nhiệm vụ phải làm".
Bằng một cách độc đáo, Phelan truyền đi sự tự tin cho học trò. Ông mặc định sự vĩ đại của M.U thật nhẹ nhàng nhưng cũng đầy tự hào. Và đó mới là khía cạnh ở thế giới ảo. Ngoài đời, Phelan trong mắt mọi người thực sự rất tốt bụng.
Qua lời kể của đồng nghiệp cũ, cựu HLV thủ môn của M.U, Eric Steele thì Phelan hiện lên: "Phelan luôn nở nụ cười, một người vô cùng thân thiện. Tôi không thể nào kể hết những đóng góp của ông ấy để khiến đội bóng đoàn kết với nhau. Bạn định nghĩa đường lối của M.U như thế nào? Chẳng phải là từ những con người sao, sự quan tâm cả trong và ngoài sân cỏ".
"Mọi người đều là một phần của thành công, kể cả khi bạn chỉ là một cô pha trà cho đội trẻ. Đó là nỗ lực của cả tập thể. Tất cả mọi người đều quan tâm nhau và bạn cảm nhận được điều đó. Ví dụ như khi bạn tập luyện hăng say, Phelan sẽ sớm nhận ra và ghi nhận. Bạn bắt tay với mọi người, ngồi xuống và thưởng thức một tách trà nóng".
"Môi trường làm việc rất quan trọng. Chúng tôi luôn có ý thức phải tạo ra điều đó. Phelan luôn là người tâm huyết nhất. Ông ấy là một HLV tuyệt vời và cũng rất giỏi tạo nên cấu trúc đội bóng. Nhưng ngoài sân cỏ, chúng tôi luôn cười đùa vui vẻ. Phelan lúc nào cũng là một người hùng thầm lặng".
Nhìn vào thành công lúc này của M.U, nói là may mắn thì chẳng sai, nhưng bảo là hợp logic cũng không có gì quá đáng. Mấy ai biết khi Solskjaer mở lời mời hợp tác cuối năm ngoái, Phelan còn đang làm việc ở... đại học Burnley. Từ một ông giáo làng trở thành, thực ra là trở lại làm trợ lý của đội bóng quyền lực nhất nhì thế giới, âu cũng chẳng khác biệt là mấy.
Phelan chưa bao giờ xa lạ với M.U
Rõ ràng, chỉ có một người mang "DNA của M.U" mới có thể hòa nhập nhanh đến thế và mang lại hiệu quả tức thì trên sân cỏ đến vậy. Từng có 14 năm ở M.U, 5 năm làm trợ lý cho Sir Alex, Phelan biết cách thúc đẩy một đội bóng lớn đi lên bằng cách nào.
Đơn cử như việc ông đề xuất lại "ngày phục hồi", chỉ chưa đầy 48 tiếng sau trận đấu và thời gian di chuyển. Đó giống một biện pháp tâm lý hơn là thể chất nhưng khiến tốc độ, khát khao, những cú tắc bóng của cầu thủ trở lại trạng thái tốt nhất và lây lan như một bệnh truyền nhiễm. Không phải ngẫu nhiên mà M.U của Sir Alex là vị vua của kỷ nguyên Ngoại hạng Anh, hay vua của các chặng tourmalet nước rút về đích.
Hãy nhìn vào M.U lúc này, kể từ lúc Solskjaer và Phelan đến, M.U trải qua 17 trận chỉ trong 74 ngày (trung bình 4,3 ngày/trận), trong đó thắng tới 14, hòa 2 và thua 1. Đây là thành tích của một đống đổ nát sau thời Jose Mourinho và nếu ai đó nói về sự trùng hợp, có lẽ Phelan sẽ lại nở nụ cười thân thiện của mình.