Cũng vào thời gian này năm ngoái, phó chủ tịch điều hành Ed Woodward bay đến Barcelona trong một cố gắng mang Pedro về Old Trafford. Nhưng ông đã ra về tay trắng. Cầu thủ 28 tuổi vào phút chót đã chuyển hướng đến Chelsea. Thất bại này cùng với một loạt vụ mua hụt trước đó (Gareth Bale, Fabregas, Thiago, Kroos...) khiến người hâm mộ M.U chán nản mà thừa nhận rằng, đội bóng của họ không còn khả năng thu hút những ngôi sao tầm cỡ.
Mọi thứ thay đổi chóng mặt sau một năm. Đầu mùa Hè 2016, Juventus đã theo đuổi Henrikh Mkhitaryan. Với khả năng sáng tạo vô tận của cầu thủ người Armenia cộng thêm sức mạnh của Paul Pogba, họ có đủ tự tin để đánh chiếm một suất dự Champions League. Trên thực tế, Mkhitaryan và Pogba đã được kết hợp cùng nhau. Nhưng không phải ở Juve, mà là M.U. Và cũng không chỉ hai cái tên này, nửa đỏ thành Manchester còn có Zlatan Ibrahimovic - một tay săn bàn hàng đầu thế giới và là chuyên gia chiến thắng.
Tiền bạc đóng vai trò quan trọng nhưng không phải tiên quyết trong câu chuyện này. Nên nhớ, Juventus có thể chi ra 90 triệu euro (76,5 triệu bảng) cho Higuain, họ không ngại bỏ ra số tiền lớn để có Mkhitaryan. Đồng thời, đừng ai nghĩ rằng Real ngần ngại phá két cho Pogba. Sự thật ở đây là M.U đã lấy lại sự hấp dẫn như đã từng.
Rõ ràng, sức hút của Quỷ đỏ đã khiến các đội bóng khác phải ghen tỵ. Arsenal có sự gắn bó chặt chẽ với Champions League nhưng lại không thể thuyết phục nổi Jamie Vardy, Alexandre Lacazette hay Shkrodan Mustafi. Vậy mà Wenger từng nói: “Việc tham dự đấu trường danh giá nhất châu Âu giúp việc ký kết dễ dàng hơn”. Tình trạng khó khăn cũng xảy ra với nhà ĐKVĐ Leicester. Để làm dày đội ngũ, HLV Ranieri buộc phải hài lòng với những cầu thủ tầm trung như Ahmed Musa hay Nampalys Mendy.
Nguyên nhân nào khiến Old Trafford lại trở thành điểm đến lý tưởng của các siêu sao? Như tuyên bố của Mourinho, “thời điểm này, M.U không phải siêu đội bóng” và họ đang trên đường “theo đuổi mục tiêu đó”. Vậy tại sao Ibra, Mkhitaryan và Pogba nhận lời tham gia vào hành trình đó? Chính Mourinho là câu trả lời.
Quên đi những rắc rối bên lề, hầu hết các cầu thủ đều háo hức được làm việc cùng HLV người Bồ Đào Nha. Mourinho là một thống soái có khả năng hiệu lệnh binh lính và vẫy gọi vinh quang. Ông cũng khác hẳn với sự hà khắc của Van Gaal, Mourinho kích thích tính chiến đấu bằng một cái vỗ vai thay vì kỷ luật hay sự sợ hãi. Khi một gã ngang tàng như Ibra sẵn sàng chết vì Mourinho, hẳn ông phải có sức hấp dẫn ghê gớm.
Nhờ Người đặc biệt, M.U hồi phục danh tiếng và lấy lại sự quyến rũ. Những ngôi sao lần lượt hạ cánh xuống Old Trafford và chấp nhận hy sinh Champions League. Họ cũng không quan tâm đến việc đội bóng này chỉ xếp thứ 5 mùa trước và liên tục bị chỉ trích bởi những màn trình diễn đầy hổ thẹn. Tất cả tin tưởng vào một tương lai tươi sáng, tương xứng với quá khứ huy hoàng.